Chương 7: Thích khách siêu cấp (hạ) - Thần đô Lạc Dương (thượng)

Long Ưng cứng miệng không trả lời được.

Thái Bình công chúa nói một cách chậm rãi:

- Nữ thích khách đột nhiên tới, thời gian và địa điểm cũng hết sức chính xác, chứng tỏ là có nội gián cung cấp tin. Chỉ có người biết rõ tình hình mới biết ngươi là nhân vật quan trọng.

Long Ưng gật đầu:

- Đúng là như vậy.

Thái Bình công chúa nói:

- Lần này chúng ta hành quân đã cố gắng hết sức để giữ bí mật, cao thủ đi theo không tới trăm người, khi tới Dương Châu mới hội họp với ba nghìn tinh binh của Khâu tướng quân, ngày nghỉ đêm đi. Ở Lạc Dương, người biết tin này không nhiều, hiện tại một khi có tin lộ ra chắc chắn sẽ nổi sóng gió.

Với tác phong của Thánh Thần, lần này sẽ có nhiều người bị liên lụy. Ta cũng thật sự suy nghĩ cho cái tên xú tiểu tử ngươi.

Long Ưng nghe thấy vậy thì cảm thấy khó chịu, lại thấy nàng khi mắng Xú tiểu tử thì nghiến răng nghiến lợi nên nản lòng thoái chí mà nhắm mắt lại:

- Ta mệt lắm rồi.

Công chúa đừng có mất thời gian vì cái tên Xú tiểu tử như ta đây nữa.

Thái Bình công chúa phì cưới:

- Có can đảm! Dám lên mặt với bản điện. Được rồi! Ta đúng là mất thời gian khi nói không chừng sẽ gặp lại ngươi.

Long Ưng bị tính cách của nàng làm cho thương tích đầy mình chỉ biết trợn mắt nhìn theo tấm lưng của Thái Bình. Lúc này, hắn mới giận mình khi thấy nàng mặc váy rộng lưng thắt đai lụa làm tôn thêm cái eo thon.

So với hình ảnh quen thuộc trong đầu Long Ưng thì bây giờ lại có một thứ phong cách quyến rũ.

Mái tóc đen mượt được búi cao rồi cài trâm làm cho tấm lưng ong của nàng lộ ra hết khiến cho Long Ưng càng thêm mê mẩn.

Đột nhiên sự oán hận của hắn biết mất sạch.

Hắn không kìm nổi hét lên:

- Rồi sẽ có một ngày ta sẽ dạy công chúa rơi lệ vì tiểu đệ.

Thái Bình công chúa cũng không quay đầu lại chỉ cười duyên:

- Được! Chúng ta cứ chờ xem.

Nàng đi ra khỏi cửa.

Bàn công công tới bên giường:

- Rất lâu rồi ta chưa thấy nha đầu Thái Bình đó có thái độ đáng yêu như vậy. Ngươi đã làm gì?

Long Ưng cảm thấy ngạc nhiên:

- Vui vẻ? Đáng lý ra nàng phải nổi giận mới đúng chứ?

Bàn công công lắc lắc cái đầu béo của mình trên cổ rồi ngồi xuống bên giường:

- Cuối cùng là có chuyện gì? Lúc ấy ngươi thực sự đã tắt thở.

Long Ưng vẫn không hề sợ hãi mà hỏi ngược lại:

- Những người khác có biết không?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!