Chương 14: (Vô Đề)

Nữ nhi của hắn ta tên là Thôi Thanh Châu, lúc tiên hoàng còn sống, để lôi kéo Thôi Vân Tranh đã ban hôn cho bọn ta.

Lúc đó ta chỉ cảm thấy buồn cười, Thôi Thanh Châu mới là một đứa trẻ sơ sinh một tuổi, lại được định hôn với ta.

Không ai để tâm đến đạo thánh chỉ đó, dù sao tiên hoàng đã làm quá nhiều chuyện hồ đồ.

Năm ta mười lăm tuổi, man di Bắc Cương công phá ba thành Bắc Cương.

Thái hậu để ép Thôi Vân Tranh giao nộp binh quyền, lại phái người đưa Thôi Thanh Châu đến Bắc Cương.

Thôi Vân Tranh khi đó tức đến mức suýt tạo phản, ta cầu xin Thái hậu cho ta binh phù xuất chinh Bắc Cương.

Thái hậu đồng ý, nhưng thân phận của ta không phải là Hoàng tử, mà là cỏ rác vô danh.

Ta biết bà ấy sợ gì, bà ấy sợ ta sau này nắm binh quyền cướp ngôi.

Ta từ bỏ thân phận Hoàng tử, ngày đêm dẫn quân đến Bắc Cương, cuối cùng tìm được Thôi Thanh Châu.

Lúc đó, Thôi Thanh Châu mới tám tuổi.

Nàng m.á. u me đầy người nằm trong đống thi thể, không còn nhận ra được dáng vẻ ban đầu từ lâu.

Ta bế nàng ra, thấy nàng im lặng không nói, sợ nàng bị dọa mất hồn.

Rất nhiều tiểu hài tử khi thấy m.á. u thường trở nên ngu dại.

Thôi Thanh Châu nắm chặt con d.a. o nhỏ trong tay, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Ta đã g.i.ế. c người đó, bản lĩnh mổ lợn cha dạy ta, ta đã dùng hết rồi."

Đôi mắt nàng sáng như sao, nhiệt độ cơ thể nàng nóng bừng như mặt trời.

Nữ nhi của Thôi Vân Tranh, quả nhiên khác thường.

Thôi Vân Tranh bị Thái hậu chọc giận đến mức nổi trận lôi đình, quyết tâm nâng đỡ ta chống lại Thái hậu.

18 Ngoại truyện Tiêu Ly

Từ đó về sau, ta trở thành Tu La Tướng quân uy phong hiển hách của triều đình, từng bước từng bước nuốt chửng thế lực của Thái hậu.

Sau khi bình định thiên hạ, Thôi Vân Tranh an cư tại Thanh Châu thành, không còn muốn gặp ta nữa. Còn ta, biến thành Nhiếp chính vương.

Theo dõi sốp tại FB: Mỗi Ngày Chỉ Muốn Quạc Quạc Quạc để nhận thông báo sớm nhất nhé!

Ta trở thành Nhiếp chính vương khiến người người khiếp sợ, ngồi trong đêm lạnh lẽo, nhìn xuống kinh thành, chỉ cảm thấy lòng tràn đầy cô tịch.

Tiết thần y đã chữa lành khuôn mặt của ta, ta đã tháo bỏ mặt nạ.

Thái hậu để lấy lòng ta, phong cho ta tước vị Định Vương.

Khi đeo mặt nạ, ta là Tu La Tướng quân g.i.ế. c người vô số. Ta là Nhiếp chính vương quyền khuynh triều dã.

Khi tháo mặt nạ, ta là Định Vương thân thể yếu ớt, là quân cờ bị hoàng thất vứt bỏ.

Vinh An là cô nương tốt bụng hiếm hoi trong hoàng tộc, giữa nàng ta và ta ngược lại có vài phần thân thiết.

Nàng ta đã để mắt đến tân khoa Thám hoa lang — Lương Bồi Chi.

Tiểu cô nương đã động lòng, lo được lo mất. Nói rằng Lương Bồi Chi có một vị hôn thê ở Thanh Châu thành, tên là Thôi Thanh Châu, dù thế nào cũng không chịu chấp nhận tình cảm của nàng ta. Sau đó Vinh An còn nói thêm một đống lời, nhưng ta không nghe rõ.

Ta bỗng dưng nảy sinh hứng thú, muốn đến Thanh Châu thành hỏi Thôi Vân Tranh, vị hôn thê Thôi Thanh Châu của ta, sao có thể hứa gả cho người khác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!