Ánh mắt phía sau như có thực thể, cảm nhận được Nam Đình Cận vẫn còn nhìn mình, Thiên Hồi không phản ứng anh.
Chiến đấu kết thúc, các thực vật theo thói quen vây quanh Thiên Hồi, để cậu lau mặt cho chúng.
Lần này số lượng tang thi không nhiều, lại có quả hạch hỗ trợ, trên người chúng không bẩn, chỉ có quả hạch lăn lộn trên đất hai vòng, dính không ít bụi tro.
Thiên Hồi dùng khăn lông cẩn thận lau mấy lần cho quả hạch, rồi lau lá cho các thực vật khác.
Ớt cay ngồi xổm một bên, bẻ tinh hạch đào được thành miếng nhỏ, cố gắng chia đều.
Lúc này, một thông báo trò chơi chậm rãi hiện ra trước mắt Thiên Hồi.
[Trận xung đột doanh trại lần thứ sáu đã kết thúc, chúc mừng phe ta chiến thắng! Khen thưởng 400 điểm uy vọng!]
Nhiều như vậy...
Thiên Hồi còn tưởng mình nhìn nhầm, lại cẩn thận xác nhận, đúng là 400.
Mỗi khi tiêu diệt một con tang thi, cậu đều nhận được thông báo tăng điểm uy vọng, rõ ràng tổng cộng chỉ có tám con tang thi, vậy mà được tận 400 điểm uy vọng, lần giao chiến thắng lợi trước cũng chỉ thưởng 500 điểm thôi.
Là bởi vì những tang thi này liên quan đến nhiệm vụ ẩn sao?
Hay là bởi vì có phe nhân loại ở đây...?
Thiên Hồi không nghĩ ra cặn kẽ, nhưng tóm lại có thưởng là chuyện tốt.
Chẳng qua, cậu đến đây lâu như vậy, mục [Thực lực ký chủ] trên giao diện chính từ "Yếu" đã đổi thành "Khá mạnh", còn mục [Thực lực doanh trại] vẫn là "Yếu", xếp hạng thứ ba.
Các thực vật biến dị bên cạnh cậu ngày càng nhiều, tổng hợp chiến lực cũng ngày càng mạnh, nhưng chỉ riêng đội thực vật, dường như vẫn chưa thể ảnh hưởng đến cục diện tổng thể.
Sau khi đồng ý đến giải cứu bạn của cây xấu hổ, ý thức được có càng nhiều thực vật biến dị đang gặp nguy hiểm, trong lòng Thiên Hồi vẫn luôn ẩn ẩn lo lắng.
Số lượng thực vật vốn không bằng tang thi, có phải nên giống như loài người, tập hợp số lượng lớn lại, thành lập căn cứ mới được...?
Nhưng thực vật biến dị cũng có thể có căn cứ sao?
Nếu có thì sẽ trông như thế nào?
Điểm uy vọng không đủ 3000, cửa hàng mới cũng chưa mở, Thiên Hồi càng không biết nên thành lập căn cứ như thế nào.
Cậu theo bản năng lại nghĩ đến Nam Đình Cận, thân là thủ lĩnh căn cứ Hắc Tích Sơn, Nam Đình Cận chắc chắn biết rất nhiều.
Thiên Hồi mím môi, cố gắng không quay đầu lại nhìn anh.
Để sau cứu được những thực vật bị nhốt rồi nói... điểm uy vọng không đủ, hỏi cũng vô ích.
–-
Chớp mắt đã đến giữa trưa, cây ăn thịt người tìm một vị trí an toàn dừng lại nghỉ ngơi, tiện thể giải quyết bữa trưa.
Các thực vật xếp hàng nhận đồ ăn, phần của Nam Đình Cận, Thiên Hồi nhờ tiểu bắp cải đưa qua.
Đường xá xa xôi, hơi thở căn cứ phân định rõ phương hướng và khoảng cách, cây xấu hổ ước tính cần hai ngày nữa mới đến nơi.
Nhưng hai ngày này chưa tính thời gian nghỉ ngơi.
Dù chỉ ăn tạm trên đường, cây ăn thịt người cũng cần ngủ, hơn nữa nó một mình lộ diện bên ngoài, cần duy trì đủ tinh lực để kịp thời ứng phó với tình huống bất ngờ.
Vậy nên cộng thêm thời gian ngủ và những lần dừng chân nghỉ ngơi dọc đường, ít nhất cũng phải ba ngày.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!