Chương 19: Ngươi rất nhớ ta

Thiên Hồi ngây người: "Cái, cái gì......"

Cậu hiểu ý của Bắp, có lẽ vì lần trước chúng trộm cây xấu hổ quá thuận lợi, nên lần này cũng muốn làm vậy.

Bắp không hiểu rõ mối quan hệ giữa Thiên Hồi và Nam Đình Cận, trong mắt nó, Nam Đình Cận cũng như một cái túi xách, muốn là trộm thôi.

Hơn nữa, có thêm Cà Rốt, đội ngũ hiện tại có tới hai thực vật biến dị đặc cấp, đi đâu mà không nghênh ngang?

Bắp lại khoa tay múa chân vài cái, tỏ vẻ mình cũng sẽ giúp, chỉ cần Thiên Hồi gật đầu.

Ớt Cay và Cây Ăn Thịt Người im lặng, mấy thực vật khác dường như không có ý kiến gì.

"Không được, không được," Thiên Hồi lắc đầu, "Nguy hiểm lắm, với lại... Tiểu Cận hình như là thủ lĩnh của người ta."

Lẻn vào khu an toàn, trói đi một thủ lĩnh, như vậy không hay lắm thì phải...

Cà Rốt kéo tay áo Thiên Hồi, ánh mắt không tán thành.

Chẳng lẽ Thiên Hồi lẻn vào thì không nguy hiểm sao? Nếu Thiên Hồi muốn gặp Nam Đình Cận, trói về là nhanh nhất.

Hơn nữa, thủ lĩnh thì sao? Trói chính là thủ lĩnh!

Phải cho lũ người kia biết thực lực của thực vật, đừng tưởng dễ bắt nạt!

Thiên Hồi vẫn do dự: "Để ta nghĩ lại đã... Tối nay nghỉ ngơi thôi."

Cậu cũng biết rõ, dù có dùng thuốc ngụy trang trà trộn vào lần nữa, cũng chỉ có hai tiếng.

Từ giao lộ vòng ngoài đến dưới gốc cây cong, khoảng cách không gần.

Nếu khu an toàn tăng cường tuần tra, ai đó cầm thiết bị dò xét đến gần Thiên Hồi, sẽ phát hiện ra ngay.

Nhưng biết được mình đã mất sáu năm trước khi tỉnh lại, Thiên Hồi càng nhớ Nam Đình Cận.

Cậu rất muốn biết sáu năm qua Nam Đình Cận đã trải qua những gì, sao lại quên mất quá khứ.

Dù Thiên Hồi không muốn thừa nhận, nhưng so với ở Vườn Thực Vật Nhỏ, Nam Đình Cận đã thay đổi rất nhiều.

Cậu im lặng ngẩn người một lát, cố gắng xua đi những ý nghĩ hỗn độn trong đầu, cúi xuống kiểm tra vết thương của Cà Rốt.

Vết thương của nó không nghiêm trọng, uống nhiều thuốc nên đã gần như lành hẳn, tinh thần và thể lực hồi phục nhanh chóng.

Bên ngoài vỏ bắp cải yên tĩnh, xung quanh khá an toàn, Thiên Hồi cho thực vật ăn uống rồi chuẩn bị ngủ.

Cậu lấy chậu nhựa nhỏ và khăn lông mua từ cửa hàng, đổ hai bình nước vào.

Sau khi tự rửa mặt, các thực vật xếp hàng để cậu lau lá và thân cây.

Cà Rốt thấy vậy cũng xếp hàng, chen lên trước Cây Ăn Thịt Người.

Nó bị thương tối nay, Cây Ăn Thịt Người không so đo, lặng lẽ lùi lại.

Mà Cà Rốt mới gặp lại Thiên Hồi, lại thêm Nấm Nhỏ có hy vọng sống lại, kích động không ngủ được.

Nó đi tới đi lui trong vỏ bắp cải, thỉnh thoảng ghé lại nhìn Ớt Cay, Bắp Cải và mấy gương mặt mới, rồi lại đi quấy rầy Cây Ăn Thịt Người mệt mỏi.

Cây Ăn Thịt Người khó chịu kêu lên, Cà Rốt còn định vươn tay véo gai trên đầu nó, đột nhiên sau gáy lạnh toát.

Thiên Hồi kéo nó lại, ôm vào lòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!