Thế là đối với bà xã đột nhiên cố chấp đòi làm, Cố tiên sinh cũng là bất đắc dĩ, sau khi phản kháng nho nhỏ vô hiệu, anh cũng thuận theo ngã xuống giường, để mặc cô ở trên người anh làm bậy.
Kết quả là cô gái nhỏ chỉ biết khơi màu mà không chịu dọn dẹp, sau khi khiến anh hứng tình liền sảng khoái phủi mông chuẩn bị đi ngủ, Cố tiên sinh sao có thể dễ dàng buông tha cô, thế là lại một đêm mất ngủ.
Hôm sau Du Yến liền được Cố tiên sinh bồng ra cửa để đến trường quay. Chính xác mà nói, Du Yến là được anh bồng xuống lầu, bồng đi ăn sáng, sau đó bồng ra đến cửa, lúc Dư quản gia tiễn họ ra ngoài, không tán thành nói: "Mệt thành thế này, sao không nghỉ phép ở nhà nghỉ ngơi, có phải là trong người không khỏe cần khám bác sĩ không."
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Du Yến được Cố tiên sinh ôm ngang trong vòng tay, nhắm mắt ngủ bù, nghe thấy lời của Dư quản gia, cũng không mở mắt, chỉ xua tay bảo cô rất ổn. Lười nhác nói: "Tôi chỉ là buồn ngủ mà thôi, đến trường quay liền ổn thôi."
Người tối qua rất sớm liền quay về phòng ngủ, còn nói cô buồn ngủ, Dư quản gia thoáng cái liền hiểu ra, lại nhìn hai người bọn họ, ánh mắt trở nên thâm sâu khó lường.
Cố tiên sinh quen với ánh nhìn này, không hề cảm thấy áp lực mà ôm người lên xe, sau khi lên xe cũng không đặt tâm can bảo bối xuống mà tiếp tục ôm trong tay.
Du Yến nằm trong lòng anh nhúc nhích vài cái, tìm chỗ ngủ thoải mái rồi nói "Đến nơi gọi em." Lại tiếp tục ngủ bù.
Cố tiên sinh khẽ vén tóc cô ra sau tai, lại hôn lên gò má của cô, ánh mắt dừng trên gương mặt xinh đẹp của cô, lòng thầm muốn ôm người này trong vòng ôm cả đời mà yêu thương cũng cảm thấy không đủ.
Lần đầu gặp cô, dáng vẻ mít ướt ấy đã khiến anh có ấn tượng vô cùng sâu sắc, sau này gặp lại cô, là lúc anh vẫn còn là một thiếu niên mới lớn, trời xui đất khiến lại để anh hái được quả ngọt ngây ngô này, sau đó còn đặc biệt tìm người điều tra, lại phát hiện ra đó chỉ là một hiểu lầm đẹp đẽ, anh canh cánh không quên, cô lại chỉ xem anh thành người tình một đêm, hệt như một người xa lạ mà thôi.
Lần thứ ba gặp gỡ, cô trực biến trở thành vợ anh, lúc bố Du tìm đến cửa cầu hôn, phản ứng đầu tiên của anh là từ chối, xã hội bây giờ, ai còn đồng ý chấp nhận một cuộc hôn nhân bị ép buộc chứ, sau đó bố Du ba lần bốn lượt tìm đến nhà, có một lần anh nhìn thấy tấm ảnh bố Du mang đến, vừa nhìn liền nhận ra cô.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Năm đó, sự nghiệp của anh cũng đã tiến vào quỹ đạo, không cần ngày đêm bận rộn công việc, cho nên anh thật sự muốn kết hôn, bố Du đúng lúc này tìm đến cửa, anh vừa khéo để ý đến cô, do dự không lâu liền đồng ý, bởi vì anh cảm thấy hai người có duyên.
Chỉ là không ngờ đến, cô không hề chấp nhận cuộc hôn nhân này.
Trước khi kết hôn, anh đối với điều kiện của mình rất tự tin, nói về bề ngoài, thân phận, anh đều không thua người khác, anh thậm chí có chút tự mãn, cảm thấy cô nhất định sẽ rất hài lòng với hôn sự này, nào ngờ hoàn toàn ngược lại, lúc ấy anh mới biết, bản thân quá tự cho mình là đúng rồi.
Sau khi kết hôn, anh dốc cạn năng lực của mình để duy trì hôn nhân này, nhưng cô không tình nguyện, hai người mỗi lần tiếp xúc, cô đều hệt như đang chịu hành hình vậy, dần dần, anh bắt đầu nguội lòng, anh thậm chí bắt đầu phỏng đoán, cuộc hôn nhân này có thể duy trì được bao lâu, không thể tay đan tay cùng nhau già đi, anh cảm thấy rất tiếc nuối.
Nào ngờ, có một ngày cô lại thay đổi thái độ, anh không rõ chuyện gì khiến cho cô hoàn toàn thay đổi thái độ, cô hệt như là trong một đêm chợt biến thành một người khác.
Trở nên tinh nghịch, khéo léo, hiểu chuyện, cũng trở nên càng thêm thu hút sự chú ý của anh.
Sau đó, từng chút từng chút tiếp xúc hằng ngày, khiến lòng anh cũng từng chút từng chút rơi vào bẫy tình, cho đến hôm nay, anh đã yêu cô sâu đậm, ước nguyện duy nhất của anh chính là phải đem đại bảo bối này nâng trong tay, bảo vệ cả đời.
Cho nên anh tuyệt đối không cho bất kì ai, bất kì việc gì phá vỡ tình cảm giữa hai người họ, tuyệt đối không cho phép.
Chiếc xe vững vàng dừng bên bãi đỗ xe gần sát trường quay, Cố tiên sinh nhìn đồng hồ, không nỡ đánh thức người đang chìm trong mộng đẹp, thế là lại ôm cô hơn mười phút, mới khẽ vỗ nhẹ mặt cô, dỗ dành bên tai cô: "Tiểu Yến, nên thức dậy thôi."
Du Yến đổi tư thế khác, khó khăn mở một mắt, nhìn bên ngoài kính xe, nhíu mày nói: "Đều trách Cố tiên sinh không để em ngủ, giờ vẫn buồn ngủ quá."
Cố tiên sinh khẽ cười, gật đầu, tiếp tục dỗ dành: "Là lỗi của anh, thế hôm nay không quay nữa, về nhà ngủ bù có được không."
"Không được, hôm nay em có cảnh, không thể để bọn họ lại nói em chảnh chọe." Du Yến chép miệng, từ trong lòng anh ngồi thẳng người dậy, dụi dụi mắt, ngáp một cái, dáng vẻ này khiến Cố tiên sinh nhìn đến cũng cảm thấy buồn ngủ.
"Chúng ta vốn là như thế, sợ gì người ta nói." Cố tiên sinh không để ý những chuyện này, nếu thật sự có tin dám đăng như thế, phong tỏa là được, không gì là không làm được cả.
Du Yến nghe lời anh nói, phì cười hôn lên môi anh: "Cố tiên sinh, anh như vậy là không được nha, thật sự muốn chiều hư em."
Cố tiên sinh thưởng thức nụ hôn của cô, đáp: "Em ngoan thế này, chiều không hư."
Câu nói này khiến trong lòng Du Yến có chút buồn, cô có nhiều chuyện giấu anh như thế, sao gọi là ngoan được? Sau khi Cố tiên sinh biết được, chắc canh sẽ không cho rằng như thế nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!