Đầu óc nhà họ Nhiễm bị tiền làm cho mê muội rồi, vậy mà lại đồng ý.
Đạo sĩ bảo nhà họ Nhiễm loại bỏ tấm trận pháp phù văn đằng sau tấm bia đá ngay lối vào làng đi, rồi lập bàn thờ trên bãi tha ma, làm pháp, sau đó lấy một chiếc gương trang điểm Đồ Xuân Hương thích lúc còn sống để chặn, linh hồn của Đỗ Xuân Hương bị phong ấn lại ngay trong tấm gương.
Nhà họ Nhiễm rất tôn thờ chiếc gương này, còn hiến dâng cho một cô gái, cô gái này là họ đã mua lại từ tay bọn buôn người, nhốt cô ta ở trước sảnh, đến tối nghe thấy một tiếng kêu vô cùng thảm thiết truyền từ hướng tiền sảnh vọng đến, qua ngày thứ hai thì cô gái đã bị sát hại, hút đi cả linh hồn.
Quả nhiên sau đó, Nhà họ Nhiễm đã phát tài thật, dần dần, cả một làng càng ngày càng giàu có.
Những năm gần đây, các cô gái bị hiến dâng cho nữ quỷ toàn bộ đều do bọn buôn người bắt, càng ngày càng thuận lợi, những năm này đấu tranh vô cùng gay gắt, mua người cũng không dễ dàng nữa, người mà bọn buôn người đưa đến đều có vấn đề về trí lực.
Đối với những cô gái như vậy, nữ quỷ vô cùng không hài lòng, cho nên việc kinh doanh của bọn họ lại càng khó khăn.
Cậu con trai duy nhất của Nhiễm Chấn Đông mấy ngày trước ở bên ngoài đua xe với người ta, đã bị tai nạn qua đời rồi, cả nhà Nhiễm Chấn Đông vô cùng đau lòng, dự định tổ chức một đám cưới ma cho cậu ta.
Bọn họ nghĩ, dù sao năm nay vẫn chưa cúng cho nữ quỷ, không bằng một công đối việc, mua một cô sinh viên đại học, trước là cúng cho nữ quỷ, sau đó đem thi thể cưới cho con trai, rồi cùng chôn cất.
Thấy vậy, tôi tức đến cả người phát run, liền chỉ thẳng vào mặt bọn ác ma kia mà chửi xối xả: "Lũ khốn nạn các người, tính toán cũng hay quá nhỉ! Hôm nay có kết cục như thế đúng là đáng đời, các người lòng dạ ác độc như vậy, những điều này còn quá dễ dãi cho các người rồi!"
Những linh hồn ác quỷ kia hình như đã bị tôi chọc tức, nhằm vào tôi mà gào thét, còn lao về phía tôi.
Tôi vác cái cuốc lên, hùng hổ nhìn bọn họ, khi con người tiến đến cảnh giới nộ khí ngất trời thì sẽ quên mất đi sự sợ hãi.
Đột nhiên, một chiếc rìu chém tới, cắt đứt cổ của con quỷ Nhà họ Nhiễm, con quỷ đó lập tức hồn tiêu phách tán.
Con ma rìu đến rồi.
Hắn đã giết những người này một lần rồi, còn muốn giết thêm một lần nữa.
Quỷ Nhà họ Nhiễm rất sợ hẳn, chạy tán loạn, có một tên không có tay nhảy nhào về phía tôi, như thể là muốn đứng lên người tôi vậy.
Tôi gầm lên một tiếng: "Người bà đây dễ trèo lên lắm sao?" Nói xong tôi chém liền một cuốc, đánh cho cô ta hồn bay phách tán.
Cho nên những con quỷ còn lại không dám đến khiêu khích tôi, tôi cũng không chủ động tấn công, mà là con ma rìu truy sát bọn họ, lặng lẽ leo lên tầng hai.
Bà mối Giang nói: "Cô gái và người nhà của cô gái bị mua về đều đang ở căn phòng trên cùng tầng hai.
Tôi đi lên tầng, căn phòng đó đã bị khóa lại, tôi lấy cây rìu chém một nhát, còn may là cửa gỗ, sức lực của tôi lại mạnh, trực tiếp đập vỡ mở cửa luôn.
Tôi ngửi được mùi xác chết nồng nặc, giống như là đang đi vào động băng vào giữa mùa hè, lạnh thấu đến tận xương.
Ở căn phòng này, đã không có người sống nữa rồi.
Trong này, toàn bộ đều là xác chết, có mấy người ngã trên đất, trên giường còn có một cô gái đang mặc hỷ phục nằm ở đấy, mặt của cô ấy hưởng vào trong, nên không nhìn rõ được.
Những người nằm trên đất phải là người nhà của cô gái chứ nhỉ, sao đến một người mà tôi cũng không quen, vợ chồng dì hai đầu?
Tôi bước đến bên giường, nằm lấy vai của cô gái, lật người của cô ấy lại, vô cùng choáng váng kinh ngạc.
Vậy mà lại không phải là Song Nhi?
Chuyện này là như thế nào?
Song Nhi đã đi đâu rồi?
Tôi vô tình nhìn trúng tay cô gái, phát hiện có vết xước trên tay của cô ấy, hình như nhớ đến cái gì đó, lại nhìn thấy tay của cô ấy trong gương.
Có một ít máu ở góc gương, một lượng rất ít, không nhìn kỹ thì căn bản không thể nhìn thấy.
Tôi nhanh chóng tháo khung gương ra, phát hiện phía sau mặt gương này vậy mà lại có một vết nứt rất nông, nhìn từ bên ngoài căn bản không thể nhìn thấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!