Chương 35: Anh Có Người Phụ Nữ Nào Khác Không

"Tất cả đều câm miệng lại đi!" Đột nhiên một giọng nói uy nghiêm vang lên, tất cả mọi người dùng lại nhìn trên giường.

Kha Chân không biết đã tỉnh lại từ lúc nào, tức giận nhìn hai anh em đang đánh nhau lộn xộn thành một mớ bòng bong.

Cả hai anh em trên mặt đều phát sốt: "Bố ơi"

"Nhìn xem hai người các con đều thành bộ dáng gì rồi! Bố còn chưa có chết đâu, nếu như bố chết, hai người các còn có phải sẽ đánh cho tới mức mày chết tạo sống thì mới chịu dừng phải không?" Kha Chân bày ra một bộ dạng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

"Ông còn tỉnh lại làm cái gì vậy?" Dì Tiết chỉ vào ông ta và hét lên: "Tại sao ông không chết sớm một chút đi, tại sao không chết nhanh đi!"

Thân thể của Kha Chân vẫn còn rất yếu, ông ta n miễn cưỡng từ trên giường đứng lên, bỗng nhiên vươn tay cho dì Tiết một cái bạt tai.

"Con khốn này!"

Dì Tiết bị đánh cho nghiêng đầu, khóe miệng chảy ra một ít máu.

"Con khốn, trong cái nhà này khi nào thì đến lượt mày nói chuyện!" Kha Chân tức giận nói.

Toàn thân Dì Tiết run lên: "Ông, ông. hangtruyen. com

"Bà nghĩ là bà là cái thứ đồ chơi gì?" Kha Chân lạnh lùng nói: "Bà cũng chỉ là một người từ nông thôn đi ra, trong nhà nghèo đến đói.

Bà thật sự cho rằng tôi thích bà sao?"

Nước mắt Dì Tiết lập tức tuôn rơi: "Tôi đã ở bên cạnh ông gần ba mươi năm rồi!"

"Năm đó tôi đã nói sẽ cho bà ba tỷ để bà sang nước Anh du học nhưng bà cứ nhất quyết muốn làm người giúp việc ở đây" Kha Chân nói tiếp.

"Người giúp việc thì nên có dáng vẻ của người giúp việc, còn dám mơ tưởng trở thành bà chủ chính thức của nhà họ Kha hay sao? Tuổi của bà cũng đã cao rồi sao lại còn có thể mơ mộng hão huyện như vậy chứ?"

Thân thể dì Tiết lung lay một cái rồi tuyệt vọng ngồi sụp xuống đất.

"Bố!" Kha Duy Vi bước tới "Nói cho con biết, những gì vừa rồi bà ta nói có phải là sự thật không?"

Kha Chân nhìn qua anh ta: "Kha Duy Vi, con chó cái này muốn hại bố, bố muốn con thề rằng cả đời này sẽ không nhận bà ta.

Nếu vậy con vẫn là con của bố còn nếu muốn nhận bà ta thì cút khỏi nhà họ Kha với bà ta đi!" Biểu cảm trên mặt Kha Duy Vi rất kỳ quái.

Anh ta nắm thật chặt nắm đấm, nhìn dì Tiết một chút, dì Tiết cũng đang nhìn anh.

Sau vài phút, Kha Duy Vi đưa ra lựa chọn: "Mẹ của con chỉ có một người là Tưởng Tuyết mà thôi"

Kha Chân hài lòng nhưng dì Tiết lại tuyệt vọng.

Kha Chân nói với dì Tiết: "Niệm tình bà đã làm việc trong nhà chúng tôi nhiều năm như vậy, hôm nay tôi sẽ không gọi cảnh sát, bà mau cút đi cho tôi"

Dì Tiết giống như một cái xác không hồn bước ra ngoài, sắc mặt của Kha Chân cũng khá lên một chút, quay sang tôi và nói.

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng "Thưa thầy, cảm ơn thầy đã cứu tôi lần này, nếu không tôi sẽ bị con tiện nhân kia giết chết rồi" Sắc mặt tôi lạnh lùng: "Không cần, con trai ông đã đưa tiền cho tôi.

Tôi sẽ không quấy rầy buổi đoàn tụ gia đình của ông nữa, tạm biệt"

Kha Chân nói: "Vậy tôi không giữ thầy ở lại lâu nữa, Kha Duy Ngôn, thay bố tiễn cô ấy ra ngoài đi."

Kha Duy Ngôn đưa tôi ra ngoài và nói: "Thật xin lỗi, lại để cô nhìn thấy mấy chuyện xấu trong nhà tôi"

"Không sao đâu" Tôi thờ ơ vẫy tay, anh ta muốn lái xe đưa tôi đi nhưng tôi đã từ chối rồi tự mình lên xe.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!