Tôi vội vàng nói: "Ngay cả thầy củng đó còn không làm được thì tôi lại càng không làm được.
Tôi chỉ là một bà chủ của một cửa hàng bán vòng hoa tang thôi"
"Khương Lăng, coi như lần này tôi cầu xin cô đó" Anh ta khổ sở nói: "Từ nhỏ bố tôi là người hiểu tôi nhất.
Ông ấy đang ở độ tuổi sung sức như vậy, tôi không muốn ông ấy gặp nạn.
Miễn là có thể cứu bố tôi, tôi sẵn sàng trả cô ba tỷ"
Ba tỷ.
Tôi lại xiêu lòng rồi.
Nhưng mà số tiền này kiếm cũng khó nhằn nhỉ.
"Đồng ý với anh ta đi" Chu Nguyên Hạo đi tới sau lưng tôi, nhỏ giọng nói.
Bởi vì anh không hiện thân cho nên Kha Duy Ngôn không thể nhìn thấy anh được.
Tôi rất đau đầu, nhưng vì Chu Nguyên Hạo nói cũng có thể, phòng chừng anh có thể giải quyết được đấy.
Ba tỷ, ai mà không muốn kiếm ba tổ chứ?
"Được rồi" Tôi gật đầu nói: "Nhưng mà trước hết hãy đưa tôi qua đó xem một lượt, có thể tôi sẽ không giúp được gì cho anh đâu."
Anh ta thở phào nhẹ nhõm: "Chỉ cần có đồng ý.
là được."
Tôi nói với anh ta rằng tôi vẫn còn vài thứ cần phải chuẩn bị cho nên tôi nói với anh ta rằng buổi trưa hãng đến đón tôi.
Buổi trưa là lúc dương khí mạnh nhất, và máu của tôi cũng hữu dụng nhất.
"Này, Chu Nguyên Hạo, anh thực sự có thể đổi phó được không đấy?" Tôi quay trở lại cửa hàng và bắt đầu chuẩn bị đồ đạc.
"Trên người anh ta có mùi rất kỳ lạ" Chu Nguyên Hạo nói: "Tôi cảm thấy được trong nhà anh ta có thứ gì đó rất đặc biệt, đối với tôi thứ đó rất hữu dụng"
Tôi thu dọn đồ đạc thì xe của Kha Duy Ngôn cũng đến, tôi ngồi xe anh ta đi qua thành phố rồi đến một thị trấn nhỏ ở phía Nam của khu Thành Nam Nói là một thị trấn nhỏ, nhưng thực chất là một khu bất động sản quy mô lớn do chủ đầu tư xây dựng, thiết kế theo phong cách Bắc Âu, có phong cảnh đẹp, là nơi rất thích hợp để nghỉ dưỡng.
Kha Duy Ngôn đậu xe trước cổng một biệt thự màu trắng, anh ta đứng gõ cổng, có một người phụ nữ trung niên ra mở cổng, người mặc tạp dề, vẻ mặt buồn bực nói: "Duy Ngôn à, rốt cuộc cháu cũng đến rồi"
Vành mắt người phụ nữ trung niên đó đỏ lên: Vẫn như cũ."
Kha Duy Ngôn gật đầu bước vào.
Tôi thấy một vài người đang ngồi trong phòng khách.
Một người trong số họ trông hơi giống Kha Duy Ngôn, mặc âu phục mỏng màu xám, trông anh ta rất có khí chất của một người thành đạt.
Anh ta là anh trai của Kha Duy Ngôn, Kha Duy Vi.
ở đó còn có một mỹ nữ dáng người thon thả, khí chất xuất chúng, trông rất xinh đẹp ngồi bên cạnh Kha Duy Vi, hai người dựa sát vào nhau, quan hệ rất không bình thường.
Ở phía bên kia chiếc ghế sofa còn một người đàn ông mặc cách tân truyền thống ngồi ở đó, anh ta nhắm mắt lại dưỡng thần, trông như một cao nhân không dính chút bụi trần.
"Kha Duy Ngôn, sao em lại đến muộn như vậy?" Kha Duy Vi quở trách: "Cô gái đang đứng bên cạnh em là ai? Bạn gái của em sao? Cái thứ trên lưng cô ta là thanh kiếm gỗ đào sao?"
Người phụ nữ bên cạnh Kha Duy Vi cũng cười: "Cô gái này là diễn viên hay sao ý nhỉ? Cô ấy còn mang theo cả đạo cụ đến đây nữa kìa"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!