Tóm lại, cuối cùng anh đã thắng, sau khi đợi anh ăn uống no đủ, tôi mới lên được tấm thân mệt mỏi đứng dậy nấu cơm.
Không có thức ăn trong tủ lạnh nên tôi phải ra cuối phố chỗ quầy hàng ăn vặt mua hai hộp mì ăn liền ăn cho no bụng.
"Sau này đừng ăn loại thức ăn này nữa" Anh nói khi nằm trên giường: "Đối với thân thể không tốt."
"Chỉ có cái này thôi, anh thích ăn hay không đây" Tôi đẩy một hộp mì gói đã nấu chín tới trước mặt anh, anh do dự một chút rồi vẫn ăn.
"Công viên Hoa Anh Đào rốt cuộc là có chuyện gì vậy?" Tôi hỏi anh: "Tấm vải máu trong cái hộp đó là gì vậy?"
"Những tấm vải màu đỏ là oán khí của một trăm người phụ nữ bị cưỡng bức" Anh nói: "Người sắp đặt trận pháp này thật sự rất lợi hại, trong mắt trận còn chôn người phụ nữ bị cưỡng bức mà chết, oán khí tận trời của các cô ấy đủ để bố trí ra một trận máu tanh.
Máu sẽ thiêu rụi linh hồn, dù cho người còn sống hay đã chết."
Tôi hít một hơi: "Điều gì sẽ xảy ra nếu một người sống bị thiêu cháy hồn thể?"
"Sẽ rất đau, cực kỳ đau đớn." Anh nói: "Nếu linh hồn người sống bị đốt cháy sạch, hồn phi phách tán, người đó đương nhiên sẽ chết"
Tôi cau mày: "Thầy Long ở Đông Bắc kia và người khai thác công viên Hoa Anh Đào rốt cuộc là có thù hận gì? Sao lại thi triển một trận pháp ác độc như vậy?"
"Tôi đã yêu cầu chú Trịnh đi điều tra rồi" Anh nói.
Lời còn chưa dứt, có một tiếng gõ cửa, tôi đi ra mở cửa, có một chiếc xe mang biểu tượng Maserati ở bên ngoài.
Chú Trịnh đưa một chiếc túi da dày cho Chu Nguyên Hạo: "Cậu chủ, đây là thứ mà cậu muốn Chu Nguyên Hạo gật đầu: "Được rồi, đi xuống đi."
Chủ Trịnh cung kính cúi đầu, lên xe rời đi.
Bên trong chiếc túi da bò là một tập hồ sơ dày cộp và một chiếc USB.
Người khai thác công viên Hoa Anh Đào là anh Lâm Thương, thường được gọi là anh Lâm, hắn ta từng lăn lộn trong thế giới ngầm, sau đó rửa tay gác kiểm, nhưng thực tế vẫn ngầm hoạt động trong xã hội đen.
Người này rất háo sắc, thường chơi phụ nữ, nhưng không chơi con gái nhà quyền quý, chỉ chơi những cô gái còn trinh tiết, hơn nữa nhất định phải là thiếu nữ dưới mười sáu tuổi!
Trong tập hồ sơ này đều là những thiếu nữ mà hắn ta đã chơi đùa trong những năm qua.
Hơn nữa hắn ta rất biến thái, không thích chơi đùa bình thường, hắn ta thích hành hạ ngược đãi, dù là tự nguyện hay bị ép buộc thì mỗi lần bị hắn ta chơi đều không ra con người nữa.
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Chu Nguyên Hạo cắm USB vào máy tính, vừa mở ra đều là loại video đó, diễn viên nam chính đương nhiên là anh Lâm, nữ chính mỗi video mỗi khác, nhưng đều có vẻ là học sinh trung học, các cô bé khóc lóc van xin hắn ta, quỳ xuống đất nhỏ giọng cầu xin nhưng hắn ta vẫn dửng dưng.
Tôi chỉ xem được một chút thì không thể chịu đựng được nữa, tiếng hét của những cô gái kia khiến tôi rét run từng cơn.
"Mau tắt đi" Tôi nói với Chu Nguyên Hạo: "Anh Lâm này quả thật chính là cầm thú, em phải đem những thứ này đi báo cảnh sát."
"Báo cảnh sát?" Chu Nguyên Hạo cười: "Em cho rằng mấy năm nay không có ai báo cảnh sát sao?"
Tôi đứng hình sửng sốt trong giây lát.
"Những người như Lâm Thương có quan hệ với hai giới cả sáng lẫn tối.
Nếu không, họ sẽ không thể lăn lộn đến được vị trí của ngày hôm nay" Anh nhặt một tập văn kiện: "Hơn nữa, hình như hắn ta có một số mối quan hệ ở Hoàn Châu, vì vậy trước kia đã có cảnh sát muốn bắt hắn ta, nhưng cũng không thể động gì được hắn ta được"
Tôi không phục: "Nếu cứ để hắn ta nghênh ngang như vậy, về sau không biết sẽ có bao nhiêu thiếu nữ bị hắn ta chơi đùa nữa"
"Đừng lo lắng, hắn ta làm nhiều việc ác, đương nhiên sẽ có nhiều người muốn trừng trị hắn ta.
Nhìn xem, không phải là thầy Long vừa mới ra tay sao?" Chu Nguyên Hạo nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!