Bạch Thụy ngơ ngác nhìn nam nhân đang làm bậy trên người mình, thật lâu mới phản ứng lại.
"Anh… Muốn cùng tôi song tu sao?"
Nếu không… Cởi đồ cậu làm gì chứ?
Khương Sầm vốn đã say còn bị chuốc thuốc, toàn thân khô nóng không ngừng áp sát vào thân hình mát lạnh trơn bóng của người dưới thân, đối với lời nói khó hiểu lại ngây ngô của Bạch Thụy một chút đều không phản ứng lại.
Cảm xúc mềm mại kia thật sự khiến hắn mê muội, lại muốn thuận theo bản năng mà làm càn nhiều hơn.
"Ưm đau… Nhẹ thôi…"
Bạch Thụy bị ăn đau, thở hổn hển cầu người nam nhân đang gặm cắn trên ngực mình chẳng biết nặng nhẹ.
Dù cậu một thân tiên thể cũng chịu không nổi hắn đùa giỡn quá trớn ở nơi mẫn cảm yếu ớt của mình như vậy.
Cậu từ đầu chí cuối, từ lúc bị người ném lên giường, bị đè dưới thân, bị lột quần áo đều không có giãy giụa. Nam nhân có lẽ là bị cậu ngoan ngoãn thuận theo lấy lòng, đối với yêu cầu của cậu cũng là nghe vào tai, thật sự mềm nhẹ hơn, còn nhiều mút mát vài cái đầy sắc tình.
"Ưm hư…"
Bạch Thụy chưa từng trải qua cảm giác này, lập tức nhịn không được tiếng rên rỉ câu nhân.
Vốn nam nhân đã không nhiều tỉnh táo, bị cậu như vậy lãng kêu, sao mà chịu nổi.
"A!… Anh đừng cắn…"
"Hức… Ưm lạ lắm…"
"Anh chậm… Chậm một chút đi…"
"A!"
Bạch Thụy nước mắt không nhịn được trượt ra, lại theo từng cái nhấp nhỏm của nam nhân không biết nặng nhẹ kia mà rơi rớt không ngừng.
"Chặt quá…"
Bốp!
"Buông lỏng!"
Nam nhân tàn bạo mà vỗ lên hai mảnh mông tròn của người dưới thân đang bị mình tàn nhẫn ra vào không biết tiết chế, khàn giọng uy hiếp.
"Hức ức… Ha… Đau mà… Hu hu…"
Bạch Thụy chịu không nổi mà khóc lên.
Cậu bởi vì tâm tình khó chịu nên càng kẹt càng chặt, trực tiếp kẹp cho tên nam nhân chưa từng khai trai kia bắn ra.
"…"
"Hức… Thứ nam nhân xấu xa… Không muốn cùng anh song tu nữa…"
Bạch nào đó Thụy tu tu khóc lóc kể lể, thân hình trắng nõn như bạch ngọc cuộn lại, nhúc nhích muốn rời khỏi cái ôm cùng sự chiếm đoạt của nam nhân phía trên.
"…"
Khương Sầm bởi vì dược vật làm cho nhộn nhạo nhờ lần ra trận phát tiết chưa đến một phút này mà trở nên thanh tỉnh chút. Hắn đưa tay lên day day trán, lại nhìn thiếu niên tóc màu kim sắc chói mắt nhưng lúc này có phần ướt nhẹp lại cho ra một chút ngoan ngoãn đáng yêu, đôi mắt đen tròn hỗn độn như được vớt ra từ trong nước mà ấn đường đau.
Trong lòng có nhiều lắm nghi vấn nhưng lúc này hắn cũng không muốn tốn thời gian đi tìm hiểu nữa, trước tiên giải quyết vấn đề này lại tính sau đi. Vì vậy mà hắn cũng đã trực tiếp xem nhẹ một tia cảm giác quen thuộc bỗng nhiên hiện lên trong lòng khi nhìn thấy đôi mắt đen tựa hỗn độn của thiếu niên dưới thân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!