Chương 47: Thích Ta Nhỏ

Bạch Cửu dùng tay áo lau đi vết máu trên khóe môi, mắt vẫn nhìn chằm chằm hắc y nhân so với nó còn thê thảm hơn phía trước.

"Rốt cuộc ngươi mới làm sao!?"

Hắc y nhân y phục trên người rách rưới nát tan, cánh tay bị lôi điện đánh đến lộ xương trắng.

Từ lúc trở thành cường giả Hợp Thể kỳ đến nay, hắn chưa có lần nào bị chật vật như vậy.

Còn là do một tiểu yêu thú nhỏ như cái móng tay...

Biết vậy lúc đó đã bóp ch3t nó luôn rồi.

"Vậy ngươi đi chết đi."

Khuôn mặt đáng yêu, âm thanh mềm mại ngây thơ nhưng lời nói ra lại là muốn người khác chết đi khiến người không rét mà run.

Nhưng ai sẽ đồng tình với hắc y nhân kia.

Là do đối phương gieo gió gặt bão.

"Hừ, vậy phải xem ngươi có sống được đến lúc nhìn thấy ta chết hay không?"

Hắc y nhân lúc này đã lấy lại phong phạm cao nhân của mình, lạnh lùng nói.

"Vậy sao?"

"Phụt!"

Thế nhưng...! Đáp lại hắn không phải là tiểu yêu thú trước mặt, mà là một âm thanh lạnh như hàn đàm trăm vạn năm.

Lời này vang lên cũng chấn cho hắn hộc máu, nguyên thần hỗn loạn.

Hắc y nhân kinh hãi tột độ ôm ngực rớt xuống một ngọn núi bên ngoài Vân Hạc Môn, bởi vì một hồi chạy trốn mà đôi bên đã chạy đến đây.

Ầm ầm long!

Ầm ầm long!

Lôi vân trên bầu trời như cảm ứng được cái gì mà thanh thế còn đáng sợ hơn trước nữa, một đám mây xanh đen lúc này lại lộ ra màu tím đẹp đẽ nhưng khiến người sợ run tim run phổi.

Uy áp ập xuống làm đám đệ tử Vân Hạc Môn, cũng như một số người vì tò mò mà chạy đến xem đồng loạt rớt xuống.

"Toàn bộ đệ tử tông môn lập tức vào trong trận pháp!"

Giọng nói của Hạc Vân lão tổ vang lên, đồng thời một lực kéo xuất hiện, mang đám đệ tử không thể động đậy vào trong trận pháp hộ tông.

Màn bảo vệ tông môn lập tức nổi lên, bao trọn năm ngọn núi Vân Hạc Môn, ngăn hết uy áp kia ở bên ngoài.

Đám đệ tử thở hồng hộc, mất hết phong phạm tiên nữ ngày thường.

Vậy mà ánh mắt vẫn không ngừng hướng về bên ngoài, nơi vốn dĩ có hai người đang độ kiếp nay lại thành ba.1

"Là người đó..."

Bạch Vân có chút nhận ra khí tức của người mới đến, bà lẩm bẩm.

Khúc Tử Nhi bịt chặt miệng, đôi mắt đẹp không ngừng nhìn chằm chằm bóng lưng cao lớn vĩ ngạn của nam nhân vừa xuất hiện bên dưới lôi vân.

Còn Bạch Cửu đâu?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!