Nếu có khác thì chính là cái phần bên trên của nó nở ra một đoá hoa, ban đầu cậu còn tưởng là hoa hành, nhưng nó to lắm, một ngọn một bông, cấm ở trên mặt đất giống như một vườn hoa, chỉ là chẳng có á thú nhân nào thích, bởi vì mùi của nó.
Khi cậu nghe Floyd nói thì đã lò giò chạy đến xem, mới nhìn cậu còn tưởng hoa hành tây, chứ hoa hành lá sẽ không bự như vậy, nhưng chính là nó không có mùi của hành mà lại có mùi của tỏi.
Nói ra thì cậu cũng chưa thấy hoa tỏi bao giờ, nên thật sự là không biết nhưng khi nghe cái mùi này cậu đã mừng quýnh lên, muốn lập tức chạy đi khoe với chim to nhà cậu, may mắn cậu còn nhớ ra anh đi săn rồi, vậy nên mới hì hụt ngồi ở đây đào nó, cậu nhổ không nổi nó.
Ban đầu cậu còn định nhờ Alice đến giúp, ai nhè cậu ta vừa nhìn thấy đã chạy mất dép, khó hiểu.
Sau đó Floyd đã nói với cậu rằng mùi này rất không tốt, chẳng ai thích cả.
Đành vậy, không ai thích thì cậu tự mình làm.
Không ngờ cả chim to cũng ghét nó.
" Anh giúp em nhổ đi, ai cũng không dám đến gần.
"
Bạch Kỳ Thư buồn bực nói.
" Nó ăn được hả?"
Eagle buồn cười lau mồ hôi đổ trên trán cậu, lại sờ sờ cái tai nhỏ.
" Ăn được, ăn ngon nữa, chỉ là khi còn sống nó hơi khó ngửi thôi.
"
Chuột nhỏ nắm tay khẳng định nói.
Ít ra Eagle biết cậu nói đúng, mấy thứ cậu tìm về kia cái này cũng đều ăn được đó thôi.
" Em đến kia rửa tay đi, anh giúp em nhổ.
"
Eagle chỉ dòng suối phía sau, nói với cậu.
" Chim của em là tốt nhất rồi.
"
Chuột nhỏ chu miệng bẹp một cái lên môi anh, tung tăng chạy đi rửa tay.
Được phúc lợi thì phải ra sức rồi.
Eagle nắm lấy thân của cây bông tỏi, nhổ mạnh lên.
Cây bông tỏi thì lên, nhưng củ tỏi thì không lên, coi bộ khó.
Đến lúc Bạch Kỳ Thư trở lại thì nhìn thấy một đám bông tỏi chứ chẳng có củ tỏi nào cả.
"! "
"! "
Eagle bị cậu nhìn đến bối rối.
" Phụt! Ha ha ha, anh làm gì vậy Eagle!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!