Nam Tư Thiệu bật cười.
" Nếu anh đã nói vậy thì để chúng tôi cân nhắc xem, vậy nhé, Nam tổng."
Bạch Kỳ Thư nói xong thì cúp máy.
Cậu nhào vào lòng chim to ôm cổ hôn chụt chụt.
" Muốn đi đâu?"
Chim to bị cậu hôn loạn lên, cười sủng nịnh nói.
" Chúng ta đi xem chuột!"
Cậu hô lên.
Cậu muốn trở lại nơi trước đây xem sao.
" Không phải ở đây có một con chuột nhỏ sao?"
Anh giả bộ không hiểu, ôm cậu hôn lên mắt môi, cười nói.
" Chuột kia cơ."
Bạch Kỳ Thư trề môi.
" Anh chỉ muốn xem em thôi."
Con chim to trêu ghẹo nói.
Con chuột nhỏ cắn mạnh lên môi anh.
" Ha ha!!"
Eagle cười lên.
Hai người ở trên giường lăn lộn cả nữa ngày, cuối cùng Eagle cũng theo con chuột nhỏ về nơi trước đây cậu đã sống.
Lần đầu tiên ngồi máy bay, Eagle cũng phải cảm thán trí tuệ của người ở đây, rõ ràng nhỏ yếu nhưng lại có năng lực làm ra những thứ thật đáng kinh ngạc, bảo sao con chuột nhỏ lại không thông minh.
" Cảm giác được bay trên không trung mà không cần đôi cánh thế nào chồng?"
Con chuột nhỏ lém lĩnh hỏi.
" Anh vẫn thích tự mình chở em đi."
Chim to nhéo má cậu nói.
" Biết anh nghiện cõng em bay mà."
Con chuột nhỏ cười hì hì.
Anh cười, luồn tay nắm lấy tay nhỏ.
Hai người ở trên máy bay hai tiếng thì đến thành phố nơi chuột nhỏ sống trước kia.
Con chuột nhỏ dẫn anh chạy loạn khắp nơi cả ngày mới tìm được đến nơi đó.
May mắn thay, nơi đó vẫn còn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!