" Này sao? Dễ thôi!"
Hắn nhếch mày, cúi thấp đầu.
" Tư Thiệu, tôi mang em đi chơi, được không?"
Giọng nói trầm thấp của hắn ở bên tai Nam Tư Thiệu quẩn quanh.
" Đi chơi... Thật không..."
Bạch Kỳ Thư nghe thấy giọng nói có chút ủy khuất của Nam Tư Thiệu, thật muốn đỡ trán, rốt cuộc người này là ai?
" Tất nhiên rồi, vậy em có chịu đi không?"
Nam nhân có vẻ rất vừa lòng với lời nói của Nam Tư Thiệu, trong giọng nói mang chút ý cười.
" Đi... Lần trước anh thất hứa, lần này phải mang tôi đi chơi thật lâu mới được..."
Nam Tư Thiệu giống như một đứa trẻ ủy khuất tố.
Nam nhân vừa nghe lời này của Nam Tư Thiệu đã đưa mắt nhìn Bạch Kỳ Thư, sau đó bình thản ôm Nam Tư Thiệu đến căn phòng mà hắn đã đi ra lúc nãy.
Rầm.
Cửa đóng.
" Các ngươi... A!"
Nhạc Thành lại bị Eagle đá một cái văng đi, lần này thì ngất luôn.
Ông ta đã gần ngũ tuần, bị anh đá hai cú không chết cũng tàn.
" Đi thôi, đi tìm Chu Hằng."
Eagle đối với việc nam nhân kia mang Nam Tư Thiệu đi cả quá trình đều không cản, chỉ là không cho Bạch Kỳ Thư tiếp xúc với hắn, lúc này thì nắm tay cậu kéo đi.
" Anh ta rất mạnh sao?"
Bạch Kỳ Thư hỏi anh.
" Rất nguy hiểm, có mùi máu tanh."
Eagle vừa nói vừa kéo cậu đi.
" Anh đánh không lại hả?"
Bạch Kỳ Thư ngốc ngốc hỏi.
Eagle dừng bước, quay đầu nhìn cậu.
Con chuột nhỏ bị anh nhìn đến ngứa ran cả người.
" Trở về anh sẽ cho em biết anh đánh có lại không."
Nói xong anh tiếp tục kéo cậu đi.
Con chuột nhỏ ở phía sau bĩu môi, nhỏ mọn không hà.
" Chu Hằng!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!