Chương 20: Mùa Mưa Tới Rồi

Eagle kêu lớn một tiếng lao thẳng lên không trung, một bước đâm thẳng lên tầng mây đen kịch bên trên.

Từng tia sét xẹt xẹt không ngừng trong tầng mây nhìn đáng sợ vô cùng, nhưng chúng chỉ động ở đó rồi đánh xuống, hoàn toàn dính không tới người anh.

Một con chim xanh thẳm khổng lồ đảo loạn xuyên qua từng đám mây không có sét, nơi nó đi qua mây giống như bị cắt làm hai, lại tổn thương không tới thân chim cùng thiếu niên dán chặt trên lưng chim.

Vút.

Cánh chim chụp lại, lao ra khỏi tầng mây.

Bụp.

Nếu có người lúc này nhìn lên thiên không sẽ trông thấy một màn thần kỳ này, một con chim xanh phá mây lao ra, rơi thẳng lên đỉnh núi đối diện, nơi mà bọn họ nhìn thấy nhưng với không tới.

Eagle ném túi to xuống mặt đất trên đỉnh núi, bùm một tiếng ở giữa không trung biến thành người, đỡ lấy con chuột nhỏ đang rơi xuống.

" Eagle!"

Cậu hét lớn, ôm chặt cổ anh.

" Anh đây, Kỳ Kỳ, em vào trong núp, dù có nhìn thấy gì cũng không được sợ hãi, biết không, anh sẽ về liền."

Eagle thả cậu vào một cái hang trên vách núi, nhẹ giọng nói.

" Anh muốn cứu họ."

Bạch Kỳ Thư níu tay anh lại.

" Ừm."

Anh kiên định nhìn cậu.

" Anh phải cẩn thận, không được cạy mạnh."

Bạch Kỳ Thư hôn chụt lên môi anh một cái, nghiêm túc nói, lúc này cậu không phải là một con chuột nhỏ chỉ biết làm nũng, cậu là bạn đời của anh, sẽ cổ vũ anh đi làm chuyện mình muốn làm.

" Được, anh sẽ về với em."

Nói rồi anh vụt một cái biến thành chim lao ra ngoài, lúc này ngoài bọn họ ra chưa có ai đáp được lên đỉnh núi, tất cả đều hoảng sợ dừng lại giữa không trung, từng chút né tránh sét đánh, đặc biệt là những thú nhân có bạn đời, bọn họ sợ bạn đời bị thương nên càng thêm không dám mạo hiểm.

Ó ó ó ó ó...1

Eagle như một ngôi sao xẹt qua bầu trời, chẳng mấy chóc đã đến chỗ đám thú nhân đang chật vật thê thảm.

Anh dùng thú ngữ nói với bọn họ, tự mình làm mẫu bay lên tầng mây, rồi từ tầng mây bên kia lao ra.

Có thú nhân hiểu ý anh nhưng lại không dám thử, nhưng cũng có thú nhân cô đơn nguyện thử, theo anh lao lên.

Đám thú nhân thấy có người thành công tránh đi sét đánh, đáp xuống đỉnh núi bên kia thì lúc này mới nối đuôi nhau làm theo.

Càng ngày càng có nhiều thú nhân đáp xuống đỉnh núi.

Nhiều thú nhân được bạn đời cổ vũ cũng mạo hiểm mà lao lên, cứ như vậy mang bạn đời bình an đến đỉnh núi.

Hiện tại chật vật nhất là những thú nhân không thể bay, hiện tại còn ở trên mặt đất chạy.

Lúc này mưa bắt đầu rơi.

Càng rơi càng nhiều.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!