Người cá cũng có khát vọng chiếm hữu sao?
Câu trả lời chắc chắn là "Có".
Dorian đã thu được đáp án này thông qua một trải nghiệm khá chật vật.
Nếu không, anh hoàn toàn không tìm được lý do nào giải thích cho lần nổi điên đột ngột này của Silver. Tất cả chỉ có thể là vì hắn đã nhìn thấy tư thế thân mật quá mức của Lival với anh cho nên mới tức giận và ghen tị.
Thực ra, hết thảy chuyện này đều có dấu vết lưu lại để lần theo.
Đầu tiên là bài hát tán tỉnh đáng ngờ của người cá, sau đó là sự hiểu lầm của Silver về ý nghĩa của từ "viết".
Áp lực đè nặng lên vai Dorian, nhưng bù lại anh đã nếm được một chút ngọt ngào trong đống khó khăn rắc rối ấy.
Tất nhiên, đừng hiểu lầm.
Dorian đã đưa một lời giải thích hợp lý về cảm xúc kỳ lạ này. Nó giống như việc không có ai muốn chú cún cưng của mình vẫy đuôi với người khác, và chắc ai cũng thích sinh mệnh bé nhỏ được mình nuôi dưỡng cẩn thận chỉ yêu mỗi mình mình thôi, có đúng không?
Dorian dám cá là, không ai có thể cưỡng lại được cảm giác vui vẻ khi được yêu thích như thế này, ngay cả khi sự yêu thích đó không đến từ đồng loại.
Nhưng hiện tại không phải là lúc nghĩ ngợi lung tung.
Tiếp đấy, Dorian mở nguồn điện trong phòng thí nghiệm lên, liên lạc trước với bộ phận hậu cần để sửa chữa bể nước, sau đó đưa mình và Lival đến phòng y tế.
So với những phòng nhiên cứu người cá khác thường xuyên có người chết và phát điên, vết thương nhỏ trong lòng bàn tay của Dorian và di chứng đau đầu của Lival quả thực nhẹ đến mức chỉ như một cái hắt hơi.
"Chúng tôi còn đang bàn với nhau là bao giờ anh và trợ lý của anh sẽ xuất hiện." Y tá băng bó vết thương cho Dorian, nói với anh, "Các anh có thể trụ được đến tận bây giờ mà mới bị thương nhẹ như này thì thực sự đúng là một kỳ tích. Được rồi, anh không được để vết thương dính nước trong ba ngày tới đâu đó."
Dorian nhạy cảm nắm bắt được chút thông tin, anh cố gắng nói chuyện với y tá: "Bọn họ vẫn thường bị thương sao?"
"À... Gần đây đỡ hơn nhiều rồi." Có vẻ như y tá đã ý thức được bản thân mình nói quá nhiều, nên đã né tránh trả lời câu hỏi sau của Dorian.
Dù sao thì sự việc vừa xảy ra cũng không thu hút nhiều sự chú ý, điều này làm cho Dorian cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm. Bởi vì tiếp theo đây, anh sẽ lên kế hoạch tiến hành làm vài chuyện còn quá giới hạn hơn.
"Tôi dự định bắt đầu từ ngày mai sẽ tiếp tục dạy người cá học ngôn ngữ nhân loại ở khung lưới điện trên nóc bể nước. Cân nhắc tới những nguy cơ tiềm ẩn của lưới điện cao áp, tôi sẽ tắt nguồn điện của lưới điện trước khi dạy."
Dorian công bố thông báo này vào thứ Tư ngày 2 tháng 11, khi đã qua được ba ngày kể từ hôm Silver nổi điên. Trong ba ngày này bọn họ đã tạm dừng tất cả các thí nghiệm, chỉ theo dõi chặt chẽ nhất cử nhất động của người cá, và vì thế Dorian thậm chí đã bỏ lỡ đêm tiệc vui chơi Halloween.
Cũng may hết thảy mọi thứ vẫn diễn ra như bình thường và không có sự cố gì xảy ra. "Định luật thứ Hai" mà Dorian vẫn luôn cảnh giác lại không xuất hiện ở người cá vào tuần này, có lẽ anh đã lo lắng quá nhiều.
Đêm đó, lưới điện và vòng cổ kim loại dường như đã làm Silver bị thương rất nặng. Hắn ngủ trong cái ổ của mình hai ngày liên tiếp, đến ngày thứ ba hắn mới mệt mỏi chui ra khỏi rạn san hô, đong đưa chiếc đuôi chằng chịt những vết sẹo cháy đen. Hắn cố ý né tránh ánh mắt của Dorian, nhưng sẽ lén lút nhìn trộm băng gạc trên tay Dorian khi không có ai chú ý.
Có lẽ hắn đang cảm thấy áy náy vì đã làm Dorian bị thương, còn Dorian thì muốn nói với hắn rằng 'đây không phải lỗi của anh, đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn, tôi không tức giận, cũng không bị thương nặng đến mức anh phải nhìn tôi bằng ánh mắt đó'. Mẹ kiếp, đây chỉ là một vết thương nhỏ trầy có tí da, thậm chí còn chẳng đau như lúc anh bị mèo báo cào cho một phát.
Nhưng bất cứ khi nào Dorian cố gắng đến gần bể nước quan sát, Silver đều sẽ vội vã trốn về cái vỏ của mình như một con ốc mượn hồn sợ hãi trước mối đe dọa bất ngờ.
Nhìn người cá nhút nhát này đi, ai lại có thể liên tưởng tới con quái vật biển đập vỡ kính bể nước đêm đó được chứ?
Vậy nên Dorian đã nảy ra một vài ý tưởng.
Khi chúng ta xóa bỏ được tâm lý sợ hãi do người cá nổi điên gây ra như cách xóa nhòa hơi nước trên mặt cửa sổ, thì chúng ta có thể ngó vào nhìn thấy sự thật ẩn giấu trong một số chi tiết nhất định.
Chẳng hạn như đêm đó, mặc dù Silver cố gắng phá hủy tất cả mọi thứ trong cơn phẫn nộ, nhưng hắn đã không hề làm Dorian bị thương khi anh đưa tay xuống nước. Thậm chí hắn còn cảm thấy có lỗi vì đã bất cẩn cứa rách lòng bàn tay của Dorian.
Vả lại trong đêm đó, Dorian đã ngắt nguồn điện của cả phòng thí nghiệm. Miễn là Silver muốn, hắn có thể lao ra khỏi lưới điện, ăn thịt anh và Lival ngay tại chỗ rồi sau đó chạy thoát ra khỏi phòng thí nghiệm.
Thế nhưng sự thật là Silver đã bình tĩnh lại và quay về cái ổ của mình, ngoan ngoãn để người ta dời sang một nơi khác. Sau khi tấm kính được thay xong, hắn lại ngoan ngoãn trở về bể nước, mà trong suốt toàn bộ quá trình đó, thậm chí còn không cần dùng đến thuốc gây mê cho hắn.
Điều này tuyệt đối không thể quy rằng người cá là một giống loài hiền lành vô hại. Trên thực tế, bất kể là những "chiến tích vĩ đại" của bạn bè hắn hay chính bản thân hắn, đều thể hiện tính nguy hiểm cực lớn ở một vài thời điểm nhất định.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!