Chương 20: (Vô Đề)

Trong suốt một tuần kỳ nghỉ, Magmendy chỉ về nhà ba lần, thậm chí còn không qua đêm ở nhà một lần nào.

Có trời mới biết ông ta đã đi đâu và làm những việc mờ ám gì.

Dorian cũng chẳng thấy hứng thú với chuyện này.

Trong kỳ nghỉ của mình, Dorian chỉ tương tác qua mạng và đi ra ngoài tham gia một cuộc xã giao không mấy hiệu quả với vài người bạn, còn đâu phần lớn thời gian của anh đều dành ở nhà.

Ivanova đắm chìm trong việc cầu nguyện với Chúa Trời, còn Dorian thì vùi đầu vào việc sắp xếp đồ cũ của cha mình — Sau khi Dorian tỏ ra tò mò về cha ruột của mình vào năm tám tuổi, Ivanova đã ném tất cả những di vật còn sót lại của John cho Dorian.

Trên thực tế, thứ được gọi là di vật chỉ là một chiếc vali nho nhỏ, có kích thước bằng một chiếc máy tính xách tay ngày xưa. Bởi vì hầu hết vật dụng cá nhân của John có liên quan đến người cá đều đã được giao cho Liên minh, một số đồ vật khác thì được gửi đến Phòng triển lãm Sinh vật biển New Era cùng với bộ xương người cá, còn một số tài liệu nghiên cứu quý giá đã bị Magmendy chiếm làm của riêng.

Vậy nên khi Dorian nhận được chiếc vali, trong đó chỉ có một cuốn nhật ký đang viết dở (may mà nó đã bị bỏ lại do nội dung ghi chép bên trong chỉ toàn những chuyện vặt vãnh vô bổ của cuộc sống và mối tình với Ivanova), một chiếc bút máy đã hết mực, một điếu thuốc lá điện tử cũ hỏng và một bức ảnh cũ bị cắt làm đôi.

Trong bức ảnh còn sót lại này, John đang mỉm cười trước ống kính, ông có khuôn mặt được các cô gái ưu thích nhất — đẹp trai, tỏa nắng, dịu dàng, lịch lãm...

Đúng như tất cả mọi người nghĩ, khuôn mặt của Dorian gần như là một bản sao của cha mình, chẳng hạn như màu tóc và đôi mắt. Và có lẽ sau khi kết hợp cả một số gen ưu tú của mẹ, ngoại hình của Dorian không chỉ được phái nữ yêu thích, mà còn tạo ra một sức hấp dẫn chết người đối với một nhóm lớn đàn ông.

Tuy nhiên, Dorian chưa bao giờ gặp bất kỳ rắc rối nào trong việc từ chối những người theo đuổi mình, bởi vì nếu sự lạnh lùng và phớt lờ vẫn không thể dập tắt ngọn lửa tình yêu của họ, thì Dorian vẫn còn nắm đấm cứng rắn để giải quyết.

Dù sao, xuất phát từ một thói quen nào đó, Dorian lại lấy vali của John ra và nghịch đống đồ bên trong. Anh luôn tự tin cho rằng mình có thể sửa điếu thuốc lá điện tử cũ kỹ kia...

Đến hôm nay thì chỉ còn lại hai ngày nữa là kết thúc kỳ nghỉ, cũng tức là vào tối thứ Sáu, Magmendy hiếm khi trở về nhà. Dựa trên các thông tin liên lạc nghe được trước đó trên xe bay, Dorian đoán là Magmendy đã quay lại để thảo luận về cuộc phỏng vấn trực tiếp vào cuối tuần này với Ivanova.

Mặc dù Dorian cực kỳ xem thường cái tiêu đề «Sau 28 năm, Giáo sư Magmendy lại bắt được người cá một lần nữa» nhưng nó quả thực chứa đầy mánh lới quảng cáo.

Sự say mê cuồng nhiệt dành cho người cá của xã hội hiện nay đã cao gần bằng mực nước biển sắp dâng tràn. Bất kể là trong vòng bạn bè cá nhân hay là trong các diễn đàn thảo luận công khai, tất cả mọi người đều tràn đầy tò mò và kỳ vọng về người cá, đặc biệt là giáo phái Thần biển. Bằng chứng trực quan nhất chính là tần suất tín đồ nhảy xuống biển đang dần tăng lên.

Dorian không biết là phương tiện truyền thông nào đã mua được cơ hội phỏng vấn trực tiếp Magmendy, chắc hẳn bọn họ đã bỏ ra một khoản tiền cực lớn và chi phí phải trả mà người bình thường không thể tưởng tượng được.

Dorian tạm thời gạt những ý nghĩ tối tăm này ra sau đầu, bắt đầu nghĩ xem tại sao Magmendy lại về nhà ăn cơm tối nay. Nhưng thực ra, chuyện này cũng không cần tốn nhiều năng lượng để suy nghĩ, bởi vì bất cứ điều gì liên quan đến "lịch sử phát hiện ra người cá đầu tiên", Magmendy sẽ luôn mang theo Ivanova bên cạnh mình.

Phải, đây là một cơ hội tuyệt vời để thể hiện hình ảnh tốt đẹp của gia đình với công chúng.

Nếu Dorian đoán không sai, ngoài việc thể hiện tình yêu và sự hỗ trợ lẫn nhau nhiều năm giữa hai vợ chồng, có lẽ bọn họ sẽ tỏ ra giả bộ thương tiếc với John đã mất trước mặt mọi người.

Magmendy cũng từng đề nghị muốn Dorian tới ghi hình chung, nhưng Dorian luôn từ chối.

Tuy nhiên, việc Magmendy về nhà cũng có một số lợi ích. Bởi vì vào lúc này Ivanova sẽ đi ra khỏi phòng cầu nguyện và sẵn sàng dùng bữa với ông ta, để bàn ăn tối trong nhà diễn ra cảnh sum họp hiếm hoi của gia đình ba người, mặc dù chỉ là hình thức bề ngoài.

Dưới sự điều khiển chính xác của robot nấu ăn, tất cả món ăn đều ngon đúng như mô tả trong công thức.

Thịt bò hầm Bourguignon, salad Nicoise, ốc sên Escargot và súp hành tây kiểu Pháp...

Trước đấy, vị giác của Dorian đã bị thức ăn nhân tạo khủng khiếp của viện nghiên cứu tra tấn trong một thời gian dài, bây giờ cuối cùng cũng nhận được niềm an ủi tuyệt vời. Đương nhiên đồ ăn trong mấy ngày ở nhà cũng rất ngon nhưng tuyệt đối không phong phú như tối nay. Do là Ivanova ăn chay quanh năm, thực đơn trong nhà luôn khá đơn điệu, nếu Magmendy không về nhà ăn cơm, Dorian sẽ ăn salad chay cùng Ivanova để tránh rắc rối thêm.

Trong suốt bữa tối, Dorian chỉ tập trung vào việc ăn cơm. Anh giống như một cái phễu lớn, vận chuyển cuộc trò chuyện giữa cha dượng và mẹ từ tai trái sang tai phải, cũng không để bất kỳ thông tin nào đọng lại trong não bộ. Dù sao cũng chỉ là một vài vấn đề nhàm chán về quá trình phỏng vấn.

Trước khi bữa tối kết thúc, Magmendy lại hỏi Dorian như mọi lần, hỏi anh có muốn tham gia chương trình với họ không, nhưng cuối cùng ông ta vẫn chỉ nhận được câu trả lời phủ định.

"Cha biết đấy, gần đây con đang viết một số bài báo về người cá, con cần phải thu thập rất nhiều tài liệu..." Dorian viện cớ như vậy.

Magmendy mỉm cười, "Thôi được, chúc con có khoảng thời gian vui vẻ trong hai ngày nghỉ cuối cùng."

Thành thật mà nói, nếu không phải do lịch trình chuyến bay cố định, Dorian đã muốn quay lại viện nghiên cứu từ ba ngày trước và thưởng thức điệu múa của người cá còn tốt hơn là bị mắc kẹt ở nhà cả ngày mà không có việc gì để làm.

Nhắc mới nhớ, tuần này Dorian cũng đang cố gắng hàn gắn mối quan hệ mẹ con giữa anh và Ivanova, nhưng khi đối mặt với mẹ, anh lại chẳng biết phải nói cái quái gì cả. Dorian không học được một chút nào từ tài ăn nói có thể lừa gạt mọi người xung quanh của Magmendy.

Ivanova thường ở trong phòng cầu nguyện của riêng mình, thỉnh thoảng đi ra ngoài tham gia các hoạt động của nhà thờ, thời gian bà ở bên Dorian chỉ là mười phút ngắn ngủi khi họ ăn tối cùng nhau. Do Ivanova từng là một nhà nghiên cứu sinh vật biển cho nên Dorian muốn trò chuyện với bà về người cá hoặc bất cứ điều gì đó tương tự. Nhưng Ivanova lại tỏ ra kháng cực quyết liệt hiếm thấy với Dorian, như thể chủ đề mà Dorian đề cập đến không phải là người cá, mà là một chấn thương tâm lý nghiêm trọng thời niên thiếu của bà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!