Chương 10: (Vô Đề)

Hôm nay Dorian suýt nữa đi làm muộn.

Không ai biết chính xác những gì đã xảy ra với anh vào sáng nay.

Đó là một trải nghiệm khá xấu hổ đối với Dorian.

Anh thực sự không thể tin được rằng, một người đàn ông 27 tuổi vô cùng khỏe mạnh về mọi mặt như bản thân lại có thể mộng tinh, hơn nữa vì ngủ khỏa thân, anh còn làm bẩn cả chăn của mình.

Tất cả điều này đều tại tên người cá chết tiệt đó.

Dorian có thể lấy đạo đức của mình ra xin thề, anh không có bất cứ ý đồ xấu nào với người cá. Dù cho nhìn nhận ở một khía cạnh nào đó thì nửa thân trên giống loài người của người cá quả thực rất quyến rũ, hay kể cả Dorian kiểm tra quá tỉ mỉ một bộ phận riêng tư nào đó của người cá, nhưng nghiên cứu khoa học là nghiên cứu khoa học, nó tuyệt vời, nó tích cực, nó hợp lý, nó đúng đắn.

Vậy mà, ngay cả Dorian cũng phải thừa nhận rằng kích thước của người cá thực sự sẽ khiến bất kỳ người đàn ông nào có mặt ở đấy cảm thấy xấu hổ đến mức muốn độn thổ cho xong, vì nó có thể đánh bại lòng tự trọng của tất cả nam giới chỉ trong nháy mắt.

Sau khi cuộc quan sát ngày hôm qua kết thúc, Dorian và Owen đều ôm tâm trạng phức tạp, mà cô gái duy nhất ở đó lại có vẻ hơi kích động. Điều này làm cho tình cảnh khi ấy trở nên càng thêm khó xử, vì thế hôm qua là buổi đầu tiên Dorian rời khỏi phòng nghiên cứu sớm.

Tuy nhiên chẳng bao lâu sau, Dorian đã ném chuyện này ra sau đầu. Anh là một nhà nghiên cứu sinh vật biển chuyên nghiệp, đã từng nghiên cứu cá voi và cá heo, kích thước của chúng còn lớn hơn rất nhiều lần so với kích thước của người cá, những cấu trúc và sinh lý bình thường này cũng không tạo ra bất kỳ tác động gì đến Dorian.

Dorian vẫn vô cùng bình thường trước khi chìm vào giấc ngủ, sau đó anh còn ngủ khá ngon suốt đêm. Nhưng rồi chuyện đó lập tức xảy ra, và điều duy nhất Dorian nhớ rõ trong đầu sau khi tỉnh dậy chính là, một chiếc đuôi cá. Một chiếc đuôi cá tráng kiện, có màu bạc giống như trăn biển...

Thế là Dorian lao ù vào phòng tắm, vội vàng tắm rửa.

Mặc dù chăn ga gối đệm trong phòng nghỉ sẽ có robot đến thu dọn và giặt sạch, nhưng để tránh cho dấu vết khả nghi trên chăn bị người khác phát hiện, Dorian không thể không dành thời gian để tự mình giặt sạch cái chăn kia.

Khi hoàn thành xong mọi việc, Dorian chống hai tay lên bồn rửa mặt, cúi đầu nhìn chằm chằm vào chính mình trước gương, và rất nhanh sau đó anh rơi vào dòng suy nghĩ hỗn độn về những chuyện vừa qua.

Đây là lần đầu tiên Dorian cảm thấy có lẽ mình nên yêu đương. Không, không cần phải phiền phức như vậy. Anh cứ trực tiếp tìm một người nào đó được được rồi trải qua một đêm điên cuồng, giải quyết nhu cầu sinh lý của một người đàn ông khỏe mạnh hơn hai mươi tuổi.

Nhưng thành thật mà nói, trước đây Dorian chưa bao giờ nghĩ tới những điều này. Bởi vì anh vẫn luôn luôn cho rằng h*m m**n t*nh d*c, sự thèm ăn và tất cả các h*m m**n khác của con người đều như nhau và đều có thể kiểm soát được.

Mãi cho đến buổi sáng tồi tệ này.

Người đàn ông trong gương hiển nhiên rất đẹp trai, đường nét khuôn mặt sắc sảo cùng với ánh mắt lạnh lùng cấm dục. Vẻ ngoài của Dorian đã từng giúp anh nếm trải được mật ngọt thời đại học, trung bình mỗi tuần anh đều có thể nhận được một bức thư tình.

Không chỉ sinh viên mà cả các giáo sư cũng sẽ ưu đãi anh, thỉnh thoảng còn làm ngơ trước việc anh trốn học. Thế cho nên thành tích hoàn mỹ của anh dường như không liên quan nhiều đến trí óc và nỗ lực của anh, đây là điều mà Dorian rất ghét.

Sau đó anh vào viện nghiên cứu, mọi chuyện cũng chẳng khác là bao. Anh là một nhà nghiên cứu trẻ tuổi vừa đẹp trai lại tài năng, cha dượng là nhà khoa học nổi tiếng thế giới kiêm doanh nhân của công ty dược phẩm. Dorian gần như hội tụ đầy đủ những yếu tố của một "người tình trong mơ".

Nhưng bản thân anh không quan tâm đến điều này, cũng không có hứng thú t*nh d*c, bất kể là với phụ nữ hay đàn ông.

Anh đã dành phần lớn cuộc sống của mình cho sách vở, cho phòng thí nghiệm, cho khám phá khoa học, và thứ duy nhất làm anh say mê chỉ có cá biển sâu.

Dorian thà rằng mình không nhớ một chút gì về giấc mộng chết tiệt kia, như vậy thì anh có thể coi sự cố nhỏ ngoài ý muốn trên thân thể này là hiện tượng sinh lý bình thường. Nhưng quỷ tha ma bắt, anh lại nhớ rõ. Anh không chỉ nhớ rõ, anh thậm chí còn nhớ cả cảm giác nghẹt thở khi chiếc đuôi kia quấn chặt vào người anh...

Đệch bà nó chết tiệt thiệt chứ!

Dorian bắt đầu cảm thấy David nói đúng, có lẽ anh thật sự có một sở thích nho nhỏ khó nói nào đó. Anh vốn không thích giống loài như loài người, anh là một người cá tính luyến ái trăm phần trăm...

Dorian để mặc cho bản thân đắm chìm vào trong trí tưởng tượng của mình, đại não của anh dường như đã biến thành một vùng biển sâu vô hình khác, và bơi lội trong đó là những mảnh ký ức gay go và đáng xấu hổ mà anh từng trải qua.

Vì thế, bất luận là theo một cách tự nhiên hay không thể kiểm soát, Dorian lại một lần nữa nhớ tới cảnh tượng ngày hôm qua khi anh dùng ống nội soi nhìn vào cơ thể người cá ——

"f*ck!"

Dorian không thể tin cúi đầu nhìn xuống th*n d*** của mình, anh đành chịu thở dài một hơi rồi vặn vòi hoa sen trong phòng tắm.

Bởi vậy hoàn toàn có thể dự đoán được rằng, khi Dorian sửa soạn xong, anh chỉ còn ba phút nữa là đến giờ làm việc lúc chín giờ. Mà tệ hơn nữa là, sắp có một cuộc họp thảo luận của tổ nghiên cứu người cá mà Dorian nhất định phải tham gia.

Khi Dorian chạy đến phòng họp, trong lòng anh tràn ngập sự hoang mang và xấu hổ, anh giống như một bé trai mới dậy thì, bối rối không biết làm gì với những thay đổi xa lạ trên cơ thể mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!