Chương 16: Tới lượt cậu nhanh vậy sao?

Trong khi Võ Trạch Hạo vắng nhà, Văn Giai Hiên đã làm một chuyện.

Cậu làm một cái Tencent King card.

Nói trắng ra thì đây là một cái thẻ điện thoại khác, lúc đầu cậu cũng không nghĩ đến chuyện làm đâu, chỉ là trên Wechat bỗng hiện lên bài quảng cáo. Thế là cậu nghĩ mình có thể thay đổi danh tính để tiếp cận kẻ lừa đảo, cho nên đã làm một cái mới.

Một điện thoại chỉ có thể kích hoạt một id Wechat. Nick Wechat của cậu đã bị tên lừa đảo block từ lâu, nhưng bây giờ thì khác, cậu có tận hai nick, cũng có nghĩa tiểu đồng chí Văn Giai Hiên đã có cơ hội tái sinh.

Tên lừa đảo không chấp nhận yêu cầu kết bạn của cậu ngay lúc đó. Văn Giai Hiên cũng chẳng nhụt chí, cậu nhanh trí đổi ảnh đại diện thành một em gái ngực bự, đổi tên, tiếp tục sấn tới chào hỏi, nói nhìn thấy bình luận của tên lừa đảo về một bộ phim trên Douban, cảm thấy rất đồng cảm nên đã tìm đến Wechat, hy vọng được kết giao bạn bè.

Lần này tên lừa đảo chấp nhận lời mời kết bạn không lâu lắm, hai người nói qua nói lại hỏi thăm một hồi, tên lừa đảo nói bận, lát nữa trò chuyện tiếp. Văn Giai Hiên không quá vội vàng, vì vậy đợi đến hôm sau mới lại tìm đến tên lừa đảo. Mà đã mấy tiếng trời trôi qua, tên lừa đảo vẫn không để ý đến cậu.

Văn Giai Hiên ngồi trên tàu điện ngầm, lần thứ n mở khung chat của tên lừa đảo, trên khung chỉ có mỗi cái nhãn dán "Good morning" đầy khả ái, phía sau cũng chẳng còn gì.

Nhớ lại trước đây qua lại với tên lừa đảo, cũng rất lâu cậu mới nhận được tin nhắn, chẳng lẽ người này ngoài đời rất bận việc?

Văn Giai Hiên suy nghĩ miên man không ra được gì, đột nhiên QQ lại nổ tung bởi một đống thông báo.

Vài người bạn tốt trên QQ nhắn tin, người trưởng nhóm tối hôm qua ngỏ ý vay tiền, đã một phát xóa luôn nhóm chat, mai danh ẩn tích.

Văn Giai Hiên trợn mắt há mồm, nếu hôm qua Võ Trạch Hạo không cản bây giờ cậu cũng đã ăn trọn cú lừa này. Nghĩ đến đây, cậu mang que chọc sim ra đổi số về điện thoại cũ.

Wechat và QQ khác nhau, nếu như không dùng số điện thoại thì Wechat tương ứng không thể đăng nhập. Có người nghĩ rằng điện thoại và iPad có thể đăng nhập vào hai tài khoản Wechat khác nhau cùng một lúc, nhưng trên thực tế là iPad không đăng nhập độc lập được, buộc phải liên kết với điện thoại.

Thay xong, Văn Giai Hiên mới đăng nhập vào Wechat, mở ra khung chat của Võ Trạch Hạo.

[ ++: Ông chủ, bạn trên mạng tối qua thật sự là lừa đảo á ]

[ ++: Thế gian này chẳng lẽ không có một chút chân thiện mỹ nào sao ]

[ ++: Khiếp sợ. jpg]

[ Ông chủ thúi: Đã nói cậu ngu ngốc ]

[ Ông chủ thúi: Mà không tin ]

Văn Giai Hiên nhỏ giọng kêu một tiếng, tiếp tục gửi tin nhắn.

[ ++: Hôm nay anh bận đến tối muộn sao? ]

[ Ông chủ thúi: Ừ, không cần chờ tôi ]

[ Ông chủ thúi: Cậu làm xong việc nhớ về nhà sớm ]

[ ++: Tuân mệnh. gif]

Văn Giai Hiên mở balo, xem lại đồ có còn đủ không, xong thì ôm chặt cứng vào người, chỉ sợ làm mất.

Sáng hôm nay, Võ Trạch Hạo giao cho Văn Giai Hiên lên cục thuế để mở khóa mã số, cái "đĩa" này là một cái USB, bên trong có phần mềm thuế vụ cài đặt vào máy tính để sao chép thuế và hóa đơn.

Trước khi mã số bị khóa rồi đem đi giải quyết, còn cần phải đến phòng dịch vụ để giải nén cái USB này, Võ Trạch Hạo không thời gian đi nên mới trì hoãn đến tận bây giờ.

"Chờ ngày mai anh rảnh rồi đi không được à?" Văn Giai Hiên cầm giấy phép kinh doanh và con dấu trong tay, trong đầu luôn duy trì trạng thái không chắc chắn.

Nếu mà để mất mấy thứ này, Võ Trạch Hạo sẽ giết cậu mất.

"Có một khoản tiền cần phải được thu hồi ngay lập tức, không lại kéo dài đến tháng sau."

Thấy Văn Giai Hiên không rõ, Võ Trạch Hạo liền giải thích: "Giờ phải xuất hóa đơn trước, người khác mới có thể thanh toán."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!