Chanyeol cười chọn lấy hồng bao to nhất cho cô: "Giày của cô dâu có thể giao ra rồi chứ?"
Nếu như đổi lại là phù rể khác, Chaeyoung chắc chắn sẽ nháo vài cái hồng bao mới bằng lòng dừng tay, nhưng mà là Chanyeol, cô trừ lúng túng thì là lúng túng. Vì giảm bớt cơ hội tiếp xúc, sau khi cô cầm hồng bao liền chủ động đưa giày giấu ở bệ cửa sổ lấy ra.
Chú rể vui vẻ nhận giày đi vào cho cô dâu, nói với Chanyeol: "Vẫn là phù rể của chúng ta mặt mũi lớn, một cái hồng bao đã thu phục được!"
Vừa rồi lúc đoàn chú rể đi trên đường, Chanyeol đã nói quen biết cô trong tấm ảnh. Chú rể mang một đám người đều là bạn, hôm nay lại là ngày vui, tất nhiên rất náo nhiệt, nói chuyện không cần kiêng kỵ. Cho nên lời chú rể vừa nói ra, mọi người ầm ĩ lên, trêu đùa Chaeyoung và Chanyeol là một đôi.
Chanyeol chỉ cười không nói, cũng không giải thích gì. Cô cũng rất lúng túng, chỉ có thể đứng ở xa, kéo dài khoảng cách với Chanyeol.
Đến giờ lành, bên ngoài đốt pháo. Theo tập tục, cô dâu xuất giá, chị em nhà mẹ đẻ đưa đi, cô là chị họ tất nhiên phải đi theo. Vốn là cô ngồi cùng hai em gái Na Yeon ở xe phía sau, cũng không biết ai dẫn đầu dụ dỗ, kéo cô ngồi xe phía trước, ngồi cùng phù rể Chanyeol, phù dâu chân chính ngồi xe khác.
Ngoại trừ lái xe, trong xe chỉ có cô và Chanyeol. Trong lòng Chaeyoung không vui, nhưng mà là ngày vui của Na Yeon, cô cũng không thể quá nghiêm túc, phá hư bầu không khí.
Từ nhà họ Im đến nhà chú rể, bình thường chỉ cần hai tiếng, nhưng hôm nay vì giữ nguyên đội hình đoàn xe, đi rất chậm.
Sau khi lên xe cô không nói chuyện nhiều, thật sự là cũng không biết nên nói cái gì. Nếu như hai người chỉ là quan hệ bạn học cũ bình thường, còn có thể nói những điều tốt đẹp về thời gian còn đi học. Nhưng mà bọn họ từng qua lại một thời gian, sau khi lớn lên quay đầu lại nhìn, có lẽ cảm thấy rất ngây thơ. Nhưng mà lúc ấy, phần tình cảm kia vô cùng chân thành thuần khiết. không nói đến chuyện quá khứ, nhiều năm như vậy bọn họ không có gặp nhau, cũng không có chuyện gì để nói.
Bên trong xe lâm vào trầm mặc, cuối cùng vẫn là Chanyeol mở miệng trước: "Chae Chae, mấy năm nay em có khỏe không?"
Chaeyoung cúi đầu nghịch di động, cũng không nhìn anh ta: "Rất tốt."
"Mấy người bạn của anh đều rất thích đùa, lúc nói chuyện không biết sâu cạn, em đừng để ý."
Cô biết rõ mấy người bạn trong lời anh ta nói là mấy người ồn ào vừa rồi. Lắc đầu cười: "Không sao, tôi không để ý."
"Vậy em cũng không cần không tự nhiên như vậy, bạn học cũ nhiều năm gặp nhau, tâm sự đi."
Anh ta đã nói như thế, nếu Chaeyoung giả bộ nghịch di động, sẽ nghĩ rằng cô không bỏ được chuyện đã qua. Chỉ có thể cất di động.
Chanyeol cầm chai nước đưa cho cô: "Uống nước không?"
Cô nhận, nói cảm ơn. Lại nghe anh ta hỏi: "Hôm nay bạn trai em không tới sao?"
"Hôm nay anh ấy phải đi làm."
"Khi nào hai người kết hôn, đừng quên gửi thiệp mời cho anh nhé."
Chaeyoung vừa uống một ngụm nước, thiếu chút nữa sặc: "Tạm thời còn chưa định ngày, nhưng mà anh yên tâm, sẽ không thiếu thiệp mời của anh." Kỳ thật nếu như không phải lần trước ngẫu nhiên gặp, cô đã sớm quên anh ta tồn tại. Cho dù bây giờ gặp, cô cũng không nghĩ tới muốn cùng anh ta quen biết, chớ nói kết hôn gửi anh ta thiệp mời, nhưng mà người ta chủ động nhắc tới, cô cũng không thể nói "Tôi sẽ không gửi cho anh".
Chanyeol nhìn cô một cái, nói nhỏ "Được" sau đó bên trong xe khôi phục yên tĩnh. Âm báo nhắc nhở tin nhắn vang lên, cô mở ra nhìn, là tin nhắn Lisa gửi tới: Bây giờ em đang ở đâu?
Chaeyoung: Trên đường đi đến nhà chú rể.
Lisa: Chân em còn chưa khỏi, đừng theo chân bọn họ ầm ĩ, cẩn thận lại làm bị thương.
Chaeyoung: Biết rồi, bà quản gia.
Lisa: Bà quản gia quan tâm em, có phải em nên ban thưởng cho anh không? /Ngượng ngùng/
Chaeyoung: Ban thưởng cái gì?
Sau đó cô nhìn thấy trên màn hình nhắc nhở đối phương đang nhập giọng nói, một lát sau anh gửi tin nhắn bằng giọng nói đến.
Cô không mang tai nghe, chỉ có thể mở âm lượng nhỏ nhất, sau đó mở tin nhắn, lại nghe một âm thanh vang dội "Hôn!"
Âm thanh quá mức vang dội, cho dù di động mở âm lượng nhỏ nhất, trong xe yên tĩnh đủ để hai người nghe rõ, người lái xe còn cười một tiếng.
Mặt cô đỏ lên gửi tin nhắn qua: Anh làm gì thế, bên trong xe còn có người khác đấy!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!