Chương 41: Gặp Riêng

Lúc ăn sáng, Claire liên tục khen cửa hàng bán đồ ăn sáng dưới tiểu khu có tiến bộ.

Bà gắp bánh trẻo rán cho Chaeyoung, nói với ba Park: "Mason ông ăn rồi có cảm thấy bánh trẻo rán này giống bánh trẻo bán trước cửa công viên mười mấy năm trước không, cùng một hương vị."

Mason gắp một miếng bánh trẻo rán, cắn một miếng chậm rãi thưởng thức: "Ý, bà không nói tôi không nhớ ra được, hương vị này không khác biệt lắm đâu. Bánh trẻo nhà khác đều là bánh nhân thịt thuần khiết, bánh nhà kia có thêm chân giò đông lạnh, cắn một miếng đều là nước canh." nói xong lại nói với Chaeyoung: "Chae Chae trước đây con thích ăn bánh trẻo nhà kia nhất, mỗi lần ăn có thể ăn cả bàn lớn.

Umma con sợ con ăn nhiều quá đau bụng, còn khuyên bảo con, con nhớ không?"

Cô lắc đầu, cô chỉ nhớ rõ bữa sáng nhà kia ăn rất ngon, còn chi tiết khác không nhớ rõ, dù sao thời gian cũng quá lâu rồi.

"Tôi còn nhớ ông chủ nhà kia là một lão gia tử, còn mang theo đứa cháu, lớn hơn Chae Chae vài tuổi. Mỗi lần Chae Chae đến, tiểu tử kia dường như không thích con bé, khuôn mặt nhỏ nhắn còn trừng con bé nữa đấy. Khi đó tôi còn tưởng tiểu tử này ghét Chae Chae ăn quá nhiều. Ha ha ha…"

"...."

Nhưng mà, vì sao Lisa làm bánh trẻo rán, sẽ giống hương vị cô ăn nhiều năm trước chứ? Cô quyết định có cơ hội nhất định phải hỏi anh một chút.

Claire gật đầu: "Đây là mua nhà ai, ngày mai lại mua nhiều hơn chút."

Ở thôn kia, mua không được bữa sáng, mỗi ngày chỉ có thể ăn bữa sáng do ba Park làm -

- cháo với trứng luộc. Bà thật sự ăn chán rồi.

Ba Park nghe vậy nhìn thoáng qua cô, nói ra: "Nhà kia làm ăn rất ngon, không biết ngày mai còn có thể mua được nữa không."

Chaeyoung nhận được tín hiệu của cha, vội hỏi: "Có thể, sáng mai con sẽ xếp hàng, nhất định sẽ mua về cho mẹ!"

Con gái hiếu thuận tất nhiên Claire cao hứng, mặt mày đều mang theo cười, nói: "Con có tâm là đủ rồi, chân còn chưa khỏi đâu đấy, đừng ra ngoài chạy loạn. Đúng rồi, con xin nghỉ chưa, hôm nay có cần đi làm không?"

Cô ồ một tiếng, nói chuyện mình đã tìm được công việc mới.

Ba Park nghe xong: "Nếu đã mất hứng, từ chức cũng tốt. Vừa đúng lúc con có thể ở nhà nghỉ vài ngày, appa sẽ đi siêu thị mua giò heo, làm canh bồi bổ cho con."

Cô ăn bánh trẻo trong miệng còn chưa nuốt xuống, nghe ba Park nói thiếu chút nữa nghẹn: "Không cần đâu appa, chân của con sắp khỏi rồi, không cần bồi bổ nữa." Mấy ngày nay ăn quen đồ Lisa nấu, cô sợ đến lúc cha nấu canh cô không uống nổi một ngụm.

Ba Park hiển nhiên không có hiểu ý nghĩ của con gái, chỉ nghĩ con gái sợ ông mệt mỏi, vui tươi hớn hở nói: "Dù sao appa cũng không có việc gì làm, hầm canh cũng chỉ là tiện tay."

"..."

******

Cơm nước xong không có việc gì, Claire đuổi ba Park về thôn lấy hành lý. Chaeyoung trốn vào phòng gửi tin cho Lisa: Mẹ em nói bánh trẻo rán ăn rất ngon, ngày mai còn muốn mua.

Lisa gửi lại rất nhanh: sẽ có đầy đủ!

Chaeyoung: Có chuyện này rất lạ, vì sao ba mẹ em đều nói hương vị bánh trẻo rán giống hương vị quán ăn nhỏ trước cửa công viên nhiều năm trước, lần đầu tiên em ăn cũng cảm thấy như thế.

Bên kia di động, anh đang ở trong phòng bếp sắp xếp thực đơn mới ra hôm nay, sau khi nhìn thấy tin nhắn của cô, giao mọi chuyện lại cho bếp trưởng, xoay người quay về phòng làm việc.

Có nên nói cho cô biết không? Sau khi nói cho cô biết, tất nhiên cô sẽ hỏi nhiều chuyện hơn. Không nói với cô, trong lòng anh lại có hơi mất mát.

Cô đợi đã lâu mà chưa có tin nhắn hồi âm, cho rằng anh đang bận. Ném di động lên giường đi đến phòng bếp rót nước, lúc đi qua phòng khách bị mẹ gọi lại.

"Chae Chae, con lại đây, mẹ có chuyện muốn nói với con."

Chaeyoung bưng cái ly ngồi xuống ghế sô pha: "Có chuyện gì ạ?"

Claire cầm lấy điều khiển tắt ti vi, hỏi: "Tiểu tử kia bao nhiêu tuổi, làm nghề gì? Cha mẹ cậu ta làm gì? Con nói cho mẹ một chút."

Cô kịp phản ứng, bà nói "tiểu tử kia" có phải là chỉ Lisa, bỏ cái ly xuống, trong đầu sắp xếp từ ngữ, nghĩ xem nên nói thế nào để thay anh chiếm được hảo cảm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!