Chương 37: Đi Sơn Trang

Sáng hôm sau, Chaeyoung vừa mới thu dọn xong, cửa chính có người gõ. Cô tưởng rằng là Lisa, đang định đi mở cửa, lại thấy Jennie chạy như bay tới.

Ngoài cửa dĩ nhiên là Jisoo phong trần mệt mỏi, vẻ mặt giống như ngủ không ngon, trong tay còn cầm túi hành lý.

Sau khi cô chào hỏi Jisoo, tóm Jennie vào phòng, hỏi: "Sao cậu ta lại đến, không phải là chị nói chỉ có hai chúng ta đi sơn trang sao?"

Vẻ mặt Jennie đứng đắn nói dối: "Vốn chỉ có hai chúng ta đi, Jisoo đi công tác, chị tưởng anh ấy không trở lại, không nghĩ tới cả đêm anh ấy trở về."

Chaeyoung hiểu, không trách được nghĩ đến cô trước tiên, hóa ra Jisoo không ở nhà. Quả nhiên là trọng sắc khinh bạn không thể tin tưởng.

"Nếu như cậu ta đã vội về như vậy, vậy hai người đi chơi đi, em không đi theo làm bóng đèn nữa." Chỉ có hai vé, cô không muốn đi tham gia náo nhiệt.

"Đừng!" Jennie nói: "Đi cùng đi, gọi đầu bếp Li, nhiều người càng vui!" Tối qua cô đã bàn bạc xong với Lisa, dù gì cũng phải bốn người cùng đi.

Cô hơi do dự: "Hôm nay anh ấy phải đi làm."

Jennie ngắt lời cô: "Không phải là anh ta có ngày nghỉ sao, nghỉ ngày nào cũng được mà? Nhanh nhanh nhanh, nhanh xuống lầu nói với anh ta, bảo anh ta nhanh dọn dẹp."

Chaeyoung bị Jennie đẩy ra cửa, đến lầu dưới vừa chuẩn bị gõ cửa, cửa chính liền mở ra.

Lisa đã làm xong bữa sáng, đang muốn đi lên lầu bảo các cô. Nhìn thấy cô ở cửa, biết Jennie khuyến khích cô mời mình đi sơn trang. Cố ý làm bộ dáng kinh ngạc: "Sao em lại ở đây, không lẽ em ngửi được hương thơm của bữa sáng?"

Cô tức giận lườm anh một cái, nói thẳng: "Jennie mời anh đi sơn trang chơi, bảo em tới hỏi anh xem anh có muốn đi không."

Anh nhíu mày khó xử: "Vậy à, anh rất muốn đi, đáng tiếc… Hôm nay anh phải đi làm."

Kỳ thật cô rất muốn anh đi cùng, đỡ phải đến lúc đó hai người trêu đùa, cô ở bên cạnh lúng túng. Nghe anh nói không đi được, trong lòng hơi mất mát: "Vậy thì thôi, em trở về nói với chị ấy."

Thấy cô định rời đi, Lisa kéo tay cô lại, cười nói: "Chae Chae, anh không đi có phải em rất thất vọng không?"

Chaeyoung bị đoán trúng tâm tư, nói mạnh miệng: "Còn lâu em mới thất vọng, anh không đi em còn tự do chơi đùa!"

"Thật sao?"

"Thật!"

Anh thở dài, che ngực nói: "Haizz, hóa ra em chán ghét anh như vậy, làm sao bây giờ, tim anh đau quá!"

Cô bật cười một tiếng: "Được rồi, anh đừng làm bộ làm tịch như em gái nữa."

Lisa kéo cô vào trong nhà, đóng kín cửa chính, chui vào ngực cô làm nũng: "Vậy rốt cuộc em có muốn anh đi không?"

Chaeyoung không chịu nổi anh cứ như vậy, rõ ràng bình thường rất nghiêm túc, làm nũng với cô là con gái mà còn không biết xấu hổ.

Cô đẩy anh ra, đỏ mặt nói: "Muốn anh đi thì sao, anh lại không đi được."

Anh hôn một cái lên mặt cô, cười nói: "Đi được, chỉ cần em muốn anh đi thì anh sẽ đi. Bây giờ anh sẽ gọi điện thoại xin nghỉ."

Lisa đi gọi điện thoại, cô lợi dụng thời gian rảnh đi lên lầu gọi Jennie xuống lầu ăn sáng.

Lúc ăn cơm Chaeyoung còn đang suy nghĩ, may mà bữa sáng hôm nay làm đủ nhiều, bằng không không có phần của Jisoo sẽ lúng túng.

Anh và Jisoo coi như là không đánh nhau thì không quen biết, nhưng mà lần gặp lại này, không có chút mang thù nào, giống như anh em thân thiết nhiều năm, tán gẫu rất nhiều chuyện.

Cơm nước xong, đoàn người xuất phát, cô thấy Lisa xách túi hành lý, hèn gì: "Sao anh thu dọn đồ nhanh thế?"

Anh nhíu mày: "Anh mang mấy bộ quần áo, đương nhiên là nhanh."

**********

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!