Giọng nói của anh rất thống khổ, Chaeyoung lo lắng, ngồi dậy, hỏi: "Anh sao thế?"
Bên kia truyền đến giọng khàn khàn của anh: "Chae Chae, hình như anh bị bệnh… Đau dạ dày."
Vừa dứt lời, cô liền nghe bên kia truyền tới tiếng rên khác.
Cô khẩn trương ngồi thẳng người, lập tức nghĩ tới mình còn đang giận anh. Nói: "Đau dạ dày sao anh không uống thuốc, gọi cho em làm gì, em không phải là bác sĩ."
Bên kia yên lặng một lúc: "Thật xin lỗi, chỉ là trong nhà hết thuốc rồi, không có việc gì, em ngủ đi."
Nói xong anh tắt điện thoại, cô không dám tin nhìn chằm chằm di động nhắc nhở kết thúc trò chuyện.
Hơn nửa đêm anh gọi điện thoại đến quấy rầy, sau đó không hiểu được treo máy?
Bực mình ném điện thoại lên tủ đầu giường, tiếp tục ngủ. Nhưng mà vốn tỉnh táo, sẽ càng ngủ không được, giống như trong lòng có nhiều cỏ dại mọc.
Lăn vài vòng trên giường, Chaeyoung bò dậy. Bật đèn, tìm thuốc đau bao tử trước kia mẹ uống còn, nhìn hạn sử dụng.
Còn may, chưa hết hạn. Cô cầm thuốc đi xuống lầu gõ cửa, cửa mở ra rất nhanh, Lisa mặc áo ba lỗ và quần cộc, đầu tóc lộn xộn. Một tay che bụng, sắc mặt rất kém.
Cô đứng ở ngoài cửa, đưa thuốc cho anh: "Này, thuốc đau dạ dày!"
Lisa nhận, vẻ mặt cảm động: "Cảm ơn em Chae Chae, muộn như vậy còn bắt em đưa thuốc cho anh…"
Anh hình như rất đau, lời nói cũng hữu khí vô lực. Cô dằn lòng, xoay người định đi, đã thấy anh đột nhiên ngồi xổm người xuống, che bụng, đau đớn.
Dưới chân dường như mọc rễ, đi không nổi: "Đau dạ dày thì nằm trên giường, ngồi đây làm gì."
Anh không di chuyển, cúi đầu nói: "Anh không sao, em mau trở về ngủ đi."
Chaeyoung làm sao đi được, cắn môi, đóng cửa vào nhà, đỡ lấy anh.
Lisa phối hợp đứng lên, được cô dìu vào phòng ngủ. Cô đỡ anh nằm lên giường xong muốn rời đi, anh vội vươn tay kéo lấy cô: "Chae Chae, có thể lấy nước nóng giúp anh được không…"
Cô tức giận nhét tay anh vào trong chăn: "Nằm yên đừng động!"
Nghe được tiếng Chaeyoung nấu nước ở phòng bếp, anh cười rộ lên. Nhưng mà cười xong lại đau dạ dày.
Anh cuộn tròn người, che bụng, đau đớn làm mồ hôi trên trán chảy ra.
Mẹ kiếp! Xem ra vừa rồi ăn ớt quá nhiều!
Lisa có bệnh, ăn cay xong liền đau dạ dày.
Cô nấu nước nóng, lúc bưng chén nước vào phòng thấy sắc mặt anh tái nhợt. Chẳng quan tâm tức giận gì nữa, thay anh lau mồ hôi trên trán.
"Sao lại đau như vậy, hay là đi bệnh viện nhé?"
Lisa nhận chén nước: "Không cần, đây là bệnh cũ, uống thuốc xong ngủ một giấc là được, đi bệnh viện lăn qua lăn lại sẽ đau hơn."
Nuốt viên thuốc, anh cầm tay cô không thả, đáng thương cầu xin: "Chae Chae, tay em rất ấm, giúp anh che bụng có được không?"
Chaeyoung rút tay về: "Em phải đi về ngủ, ngày mai còn phải đi làm nữa."
Anh cúi đầu không nói gì nữa, cả người co lại trong chăn cuộn tròn. Như vậy, giống như còn mèo nhỏ bị thương, trong ánh mắt đều lộ ra nước, làm cho người ta nhịn không được muốn an ủi.
Cô thở dài, ngồi xuống bên giường: "Em chạm vào anh một lát, anh nhanh ngủ đi!"
Lisa vui vẻ dịch vào bên trong: "Ngồi như vậy không thoải mái, em cởi giày ngồi vào đây."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!