Trên đường về nhà, Chaeyoung nói chuyện làm trợ lý cho Lisa nghe. Cô cảm thấy hôm nay lúc lão Mã nói chuyện này mặc dù thái độ ôn hòa, nhưng thực ra là không để cho cô từ chối.
Cô dựa vào ghế ngồi, mặt mày ủ rũ: "Em muốn từ chức, làm sao bây giờ?"
"Từ chức thôi." anh nói: "Còn nhớ rõ nhà hàng Úc Chae anh đưa em đi lần trước không? Hình như chỗ đó tuyển quản lý, em có thể đến đó thử."
Tinh thần Chaeyoung tỉnh táo: "Thật sao?"
Lisa nhíu mày nhìn cô: "Chẳng lẽ anh đùa em sao?"
"Vậy nghỉ trưa ngày mai em đến thử một lát nhé?" cô thật sự thích phong cách của Úc Chae. Hơn nữa, nhân sự nhà hàng rất đơn giản, nếu như có thể nộp đơn vào vị trí quản lý, công việc sẽ thoải mái hơn bây giờ nhiều.
Đến tiểu khu, anh dừng xe xong, bảo cô đợi anh một lát, anh đi đến cửa hàng tiện lợi.
Cô cho rằng anh muốn mua đồ dùng hàng ngày, một lát sau đã thấy anh tay không đi ra.
"Sao anh không mua gì thế?" cô thấy lạ hỏi.
Lisa cười thần bí, nắm tay cô trở về: "Có mua, em muốn xem không?"
Thấy Chaeyoung gật đầu, anh nắm tay cô cho vào trong túi quần.
Cô sờ thấy cái hộp lớn hình chữ nhật cỡ bàn tay, nói: "Thuốc lá à! Hình như em chưa thấy anh hút thuốc lá bao giờ."
"không hút nữa, bỏ rồi."
"Vậy anh mua làm gì?"
Thấy hai người tiến vào hành lang, anh đến gần tai cô nhỏ giọng nói: "Bởi vì nó không phải là thuốc lá."
"Vậy là cái gì?"
"Em đoán xem."
Cô lười chơi đoán chữ với anh, muốn lấy cái hộp trong túi quần anh ra, lại bị anh đè tay lại.
"Đừng nóng vội, trở về lại cho em xem."
"Bây giờ em muốn xem."
Bắp đùi Lisa bị cô sờ loạn, cười ngăn cản cô. Cô thấy anh sợ ngứa, thay đổi chiến lược, không cứng rắn cướp đoạt mà trêu anh.
Anh cười thiếu chút nữa sặc khí, bước lên cầu thang giống như bò, né tránh công kích của cô, Chaeyoung không dừng tay, đuổi theo anh gãi. Anh không chịu nổi, ôm cô vào trong ngực, siết chặt hai cánh tay cô không cho cô lộn xộn, tay kia gãi ngứa cô.
Cô cũng sợ ngứa, không đánh lại được anh, cầu xin tha thứ bảo anh buông tay. Hai người cười đùa lên tới tầng năm, đã thấy một vị phu nhân đứng ngoài cửa phòng 501.
Phu nhân chừng hơn năm mươi tuổi, mặc áo sơ mi màu đen rộng thùng thình và quần rộng rãi, trong tay cầm túi xách hàng hiệu. Tóc buộc sau gáy, làn da bảo dưỡng rất tốt, đồ trang sức trang nhã, khuôn mặt xinh đẹp. Có thể nhìn ra được lúc còn trẻ là mỹ nhân.
Dường như một giây nhìn thấy vị phu nhân kia, cô cảm nhận được Lisa trở nên cứng ngắc, tay nắm tay cô tăng thêm lực đạo, bóp làm cô đau.
Cô chạm nhẹ vào tay anh, nhỏ giọng nói: "Anh sao thế?"
Anh giống như mới hồi phục tinh thần lại, buông tay cô ra: "Không có việc gì, em đi về trước đi, một lát nữa anh tới tìm em."
Chaeyoung nhìn sắc mặt anh không được tốt, có hơi không yên lòng. Lại nghe vị phu nhân kia nói: "Lisa, không giới thiệu một chút sao?"
Trên mặt anh lập tức bao phủ một tầng tức giận, không để ý phu nhân kia, quay lưng về phía bà ấy an ủi cô: "Ngoan, nghe lời anh nói, đi về nhà trước đi."
Mặc dù Chaeyoung tò mò thân phận phu nhân kia, nhưng mà thấy bộ dáng này của Lisa, cô chỉ có thể nhịn xuống tò mò trong lòng, ngoan ngoãn lên lầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!