Chương 26: Thích Anh

Ngày hôm sau, tiếng chim hót bên ngoài cửa sổ làm Chaeyoung tỉnh lại.

Sáng sớm thôn nhỏ rất yên tĩnh, nắng sớm xuyên qua rèm cửa sổ mỏng chiếu vào trong phòng, làm căn phòng sáng rực rỡ.

Cô xoa xoa mắt, ngây ngốc nhìn trần nhà xa lạ một lúc lâu, mới nhớ tới mình đang ở đâu.

"Chào buổi sáng!"

Giọng Lisa vui vẻ vang lên bên tai cô. Cô quay đầu, chỉ thấy một tay anh chống cằm nhìn cô, tay kia đang quấn lọn tóc của cô.

Chaeyoung lúng túng rút tóc về, nói chào buổi sáng.

"Ngủ có ngon không?"

"Anh tỉnh rượu rồi à?"

Hai người trăm miệng một lời, anh nhướn mày nhìn cô: "Tối hôm qua anh uống rượu say sao?"

"Chẳng lẽ không có à?"

Anh nhíu mày, làm bộ suy nghĩ: "Giống như say, lại giống như không có. Anh không làm chuyện gì mất mặt đấy chứ?"

Chaeyoung nhớ tới bộ dáng ngây ngốc của anh ngày hôm qua, âm thầm cười, lắc đầu nói không có.

Cảm thấy hai người nằm trên cùng một cái giường nói chuyện quá mức ái muội, cô ngồi dậy chuẩn bị xuống giường.

"Nhưng mà hình như anh nghe được em nói thích anh." anh ngậm cười nói.

Cô bởi vì câu này của anh mà cứng ngắc. Anh nghe được sao?

Lisa đến gần, ôm lấy cô từ phía sau: "Chae Chae, em cũng thích anh có đúng hay không?"

Anh nhỏ giọng nói, trong giọng nói mang theo ma lực dụ dỗ.

Mặt cô đỏ sắp nhỏ ra máu, muốn né ra, lại bị anh ôm không thể động đậy.

"Anh, không phải anh uống say sao, chắc chắn là anh nghe lầm rồi."

"Vậy sao ?" anh hơi thất vọng: "Hóa ra là nghe lầm, anh còn tưởng rằng là thật, cho nên trong mộng cũng cười."

Chaeyoung kéo tay anh ra, lại bị anh nắm chặt lấy bả vai xoay người lại, đối mặt với anh.

"Chae Chae, em thực sự không thích anh sao?" anh nhìn chằm chằm mắt cô, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.

Cô cúi đầu tránh ánh mắt nóng rực của anh: "Tôi, tôi…" Em thích anh, nhưng mà dưới ánh mắt chăm chú của anh, cô không nói nên lời.

Lisa buông cô ra, trong nháy mắt trở nên cô đơn, rũ mắt xuống: "Anh biết, em không thích anh."

Chaeyoung chưa kịp nói gì, liền nghe anh tiếp tục nói: "Em không thích anh, anh cứ quấn lấy em như vậy, có phải làm em rất phiền não hay không? Nếu như vậy, sau này anh…" nói xong dừng lại một lát, ngẩng đầu nhìn cô, giống như quyết tâm làm gì đó: "Sau này anh sẽ không quấn lấy em nữa."

Cô nhìn bộ dáng anh hờ hững, cô đã từng thấy bộ dáng anh da mặt dày, duy chỉ có bây giờ là chưa thấy qua, trong mắt anh đều là thống khổ, giống như là có người khoét vào trong lòng anh.

Trái tim co rút, bật thốt lên: "không phải vậy, em thích anh!"

Nói ra khỏi miệng, cô cảm thấy toàn thân thoải mái.

Trong nháy mắt đôi mắt anh khôi phục hào quang: "Em nói cái gì? Em thích anh?"

Chaeyoung đỏ mặt gật đầu, nhẹ nhàng ừ một tiếng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!