Lisa còn đang đợi Chaeyoung trả lời, mà cô thật vất vả mới có dũng khí, bởi vì Woo jin đột nhiên ngắt lời làm tiêu tán.
"không có việc gì, tôi chỉ muốn nói vừa đúng lúc tôi cũng đói." cô tìm cớ linh tinh.
Đợi lúc thích hợp thì nói.
Trong lòng Lisa hơi mất mát. Nhìn bộ dáng vừa rồi cô đỏ mặt lại khẩn trương, anh còn tưởng rằng cô sẽ nói cho anh nghe những lời anh muốn nghe.
"Nếu đã đói, trở về ăn cơm đi." anh nói.
Lúc này Woo jin cũng thở hồng hộc chạy tới trước mặt bọn họ, ngước đầu nói: "Chú Lisa, về nhà ăn cơm ạ !"
Anh ôm lấy Woo jin: "Được rồi, về nhà ăn cơm !"
"Chú Lisa, cháu muốn cưỡi ngựa !"
"Được."
Chaeyoung ở sau lưng bọn họ, nhìn anh đem Woo jin ngồi lên cổ. Ngưu Ngưu vui vẻ quơ hai tay, trong miệng hô: "đi! đi!"
Ánh trời chiều chiếu bóng dáng bọn họ thật dài, cô liền cùng anh sóng vai đi, tràn đầy tươi cười.
*****
Lisa mang theo hai chai rượu trắng làm quà, ông nội Chương vừa nhìn thấy hai mắt tỏa sáng, mở một chai ra ngửi, thỏa mãn nói: "Rượu ngon, đêm nay tiểu Li phải bồi lão nhân uống mấy chén."
Anh cười đồng ý, giải thích với Chaeyoung: "Ông nội Chương không thích gì khác, chỉ thích uống hai người."
Bà nội Chương bưng thức ăn từ phòng bếp đi ra, trông thấy chai rượu trên bàn, oán trách nói: "Tiểu Li sao cháu lại mang rượu tới, lão già này mà uống rượu liền dong dài không ngừng, rất đáng ghét."
Ông nội Chương cầm hai chén rượu, rót đầy cho mình và Lisa: "Rốt cuộc là ai dong dài, tôi còn chưa uống đâu đấy, bà đã cằn nhằn rồi."
Anh và cô nhìn nhau cười một tiếng, hai vợ chồng già cãi nhau vui thật.
Bà nội Chương làm cả bàn món ăn, bảo Chaeyoung ăn nhiều đồ ăn.
"Cô gái à, ăn đùi gà đi, đây là gà nhà nuôi, ngon hơn gà mà các cháu mua !"
Trong bát cô chất đầy món ăn: "Cảm ơn bà nội Chương, món bà làm ăn rất ngon."
Bà nội Chương vui mừng nói: "Sao được chứ, sao có thể ăn ngon hơn đồ ăn tiểu Li làm được ? Cậu ấy là đầu bếp, còn lợi hại hơn ông nội cậu ấy năm đó !"
Cô sững sờ, quay đầu hỏi Lisa: "Hóa ra ông nội anh cũng là đầu bếp à ?"
Anh gật đầu: "Năm đó ông nội anh là đầu bếp rất được hoan nghênh, nhà ai có việc hiếu hỉ (ma chay tiệc cưới), đều mời ông nấu ăn."
Chaeyoung ồ một tiếng, khó trách anh lại chọn công việc khổ cực lại mệt mỏi nhất, xem ra ảnh hưởng từ gia đình từ nhỏ.
Ông nội Chương nghe bọn họ nhắc tới La lão gia tử, hỏi: "Tiểu Li à, ngày mai là ngày giỗ của ông nội cháu đúng không ?"
Lisa gật đầu: "Ừm, cháu trở về là vì chuyện này."
Cô cũng đoán trước được, ông nội anh không còn sống. Nhưng mà không nghĩ tới anh trở về là vì ngày giỗ ông nội.
Bà nội Chương ngồi bên cạnh đáp lời: "Mọi lần toàn mình cháu trở về, lần này tốt lắm, dẫn theo bạn gái trở về. Ông nội cháu nhìn thấy cũng yên tâm hơn."
Chaeyoung vùi đầu gặm đùi gà, nghe lời bà nội Chương nói, đùi gà thiếu chút nữa rớt xuống.
Lisa quay đầu nhìn cô, trong mắt mơ hồ có mong đợi. Nhưng mà cô liên tục cúi đầu chọc đùi gà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!