Lúc Chaeyoung đến nhà ăn nhân viên, đúng lúc Jennie ở đấy, ngồi cùng bàn cô ấy là Jooe và Lisa.
"Chaeyoung, lại đây ngồi !" Jennie gọi.
Cô thấy anh đem đĩa ăn của mình xê dịch vào trong, nhường vị trí cho cô, chỉ có thể ngồi bên cạnh anh.
Mới vừa ngồi xuống, liền nghe Jooe nói: "Quản lý Park, nghe nói cô đang yêu ? Nhưng mà bạn trai cô đúng là rất đặc biệt, vậy mà đưa hoa tiền, có phải biết cô bị Mã tổng trừ tiền thưởng cho nên đền bù tổn thất hay không. Vừa nghĩ như vậy, bạn trai cô thật sự là quan tâm cô."
Chaeyoung đem đĩa ăn để trên bàn: "Quản lý Lee, đầu tiên, tôi không có yêu đương. Thứ hai, người đặc biệt này, tôi cũng không biết là ai. Cuối cùng, nếu như tôi có bạn trai, cũng không cần anh ấy trợ cấp kinh tế. Cho nên, mời cô thu hồi những lời mình vừa nói lại." Cô vốn bị bó hoa không thể hiểu được kia làm cho tâm tình không tốt, nghe Jooe châm chọc cô là người phụ nữ hám giàu, cô không muốn nhịn nữa, trực tiếp đánh trả.
Nghe lời này, vẻ mặt Lisa cứng ngắc, hỏi: "Cô không thích ?"
Chaeyoung oán hận nhét miếng thịt vào trong miệng: "Tại sao tôi phải thích ? Không biết người kia có phải bị bệnh thần kinh không !"
Anh nghe vậy, tức giận trừng mắt với Jennie ngồi đối diện. Không phải là nói tặng quà thực tế và lãng mạn sao ? Nhưng mà anh rất may mắn, may mắn anh không để lại tên.
Jennie nhận được ánh mắt của Lisa, rất nhanh hiểu là anh đưa. Cúi đầu yên lặng ăn cơm.
Jooe vì cô nói không khách sáo, trên mặt hơi ngượng. Cũng không tức giận, cười hì hì nói: "Thực xin lỗi quản lý Park, tôi cũng không biết tình huống như vậy. Nhưng mà tôi chỉ muốn nói quản lý Park rất được hoan nghênh, có người thầm mến." Nói giống như là đã chứng thực, nói với Lisa: "Anh nói có đúng không anh Lisa."
Anh không lên tiếng, nghiêm túc ăn cơm.
Chaeyoung hít một hơi thật sâu, với dạng người như Jooe, mình và cô ta vĩnh viễn ầm ĩ. Bởi vì lúc nào cô ta cũng dùng khuôn mặt thuần khiết tươi cười với người khác, nếu mình cứ cùng với cô ta đấu, mình chính là người lòng dạ hẹp hòi, là người không nói đạo lý.
Ăn được một bữa cơm dạ dày cô không thoải mái, sau khi quay về phòng liền lên mạng, tra tìm "Ma vị", nhưng mà tên gọi thế này có mười người, hơn nữa cũng hoàn toàn không có tư liệu, làm cô không thể nào xuống tay.
Lúc tan làm muộn, cô dùng túi to màu đen cho bó hoa vào trong, ném trên xe Jennie mang về nhà.
Mặc kệ là ai đưa, người này sẽ xuất hiện. Đến lúc đó hoa này sẽ đưa cho người ta, nếu đặt ở phòng làm việc sẽ mất, cô lại phải tự mình bỏ tiền ra.
Buổi tối lúc đến nhà Lisa ăn khuya, Jennie bi thương phát hiện, lại biến thành phần ăn hai người.
Người này cũng quá thực tế rồi ! Hơn nữa bó hoa kia cũng chính bản thân anh quyết định đưa, sao có thể trách cô ấy được chứ ?
Nhưng mà anh làm thức ăn, thật sự là quá ngon. Vì sau này có thể ăn được mỹ thực, cô ấy vụng trộm mua ba tấm vé xem phim -
- phim kinh dị.
Hơn nửa đêm đi xem phim kinh dị, Chaeyoung thực sự không muốn đi, nhưng mà không thể chịu đựng được Jennie quấn người, đành phải đồng ý.
Lisa là người để tăng thêm can đảm, bị Jennie mời đi.
Bởi vì thời gian còn sớm, ba người đi bộ cùng nhau, xem như tiêu thực sau khi ăn. Sau khi đến rạp chiếu phim, Jennie đưa phiếu, lại vui mừng đi mua bỏng, đợi thời gian chiếu.
Khu nghỉ rạp chiếu phim có đặt vài máy gắp gấu, ngồi cũng nhàm chán, Chaeyoung kéo Jennie chạy tới gắp. Trò này là trò từ nhỏ cô đã không chán ghét, cho dù tiêu hết tiền lẻ cũng không bắt được một con, vẫn vui mừng như cũ.
Cô nhìn trúng một con gấu, hai lần trước gắp đều không được, đến lần thứ ba, cô ngắm một lúc lâu, nhắm ngay con gấu, bắt chính xác. Từ từ di chuyển, Jennie đứng bên cạnh khẩn trương nói: "Chậm một chút, chậm một chút !"
Thấy con gấu lảo đảo, nhanh chóng di chuyển, lại rơi ra, con gấu lăn sang một bên.
Chaeyoung thất vọng gào một tiếng, móc tiền xu ra tiếp tục. Hai lần, ba lượt, bốn lần, mỗi lần sắp đưa ra ngoài được lại rơi xuống. Tức giận làm cô nghĩ chui vào đem con gấu kia móc ra.
Lisa luôn yên lặng đứng sau cô quan sát đột nhiên mở miệng: "Tôi thử xem."
Jennie kéo cô qua: "Để anh ấy thử xem, cho vào nhiều tiền như vậy, dù sao cũng phải kiếm về."
Chaeyoung nhường vị trí, thấy anh móc trong túi một lúc lâu không tìm được tiền xu. Đưa ví tiền lẻ của mình tới, ở trong đó đầy tiền xu.
Anh cầm vài đồng, nhét tiền vào, tiền còn thừa đặt ở bên cạnh cần điều khiển. Gấu con bị cô làm rớt ở trong góc khuất, bốn chân nằm bò dưới đất. Anh cẩn thận điều khiển, câu toàn bộ thân thể con gấu, sau đó dần dần di chuyển đến miệng, sau đó anh tăng nhanh tốc độ, móc câu nhẹ nhàng rung động, gấu con thoát rơi xuống, vừa lúc rơi ra ngoài miệng !
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!