Chương 11: Hoa Hồng

Chaeyoung tắt điện thoại, liền nhìn thấy thái độ Jennie thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự bị nghiêm trị nhìn chằm chằm cô.

"Nói một chút, em và Lisa khi nào thì quen thuộc như vậy ?"

Cô đổi đồ ngủ, chọn lấy bộ quần áo thoải mái ở nhà thay: "Cũng không quen thuộc lắm, chỉ là trùng hợp anh ấy ở dưới lầu nhà em mà thôi."

"Cái gì ! Anh ta ở dưới lầu nhà em ?" Jennie kinh ngạc kêu lên: "Anh ta ở dưới lầu nhà em ! Em có biết khách sạn cho anh ta một phòng bằng ba phòng ở ký túc xá, xa hoa lộng lẫy, đi bộ năm phút đi làm. Tại sao anh ta lại chạy đến lầu dưới nhà em ở ?"

Chuyện ký túc xá, Chaeyoung lại biết rất rõ, nhưng mà làm sao cô biết vì sao anh đến đây ở: "Sao em biết được, nhưng mà em thấy anh ấy cũng có thói quen chạy bộ sáng sớm, có thể là vì bên này gần công viên."

Jennie ôm cánh tay nhìn cô thay xong quần áo: "Vậy bây giờ em thay quần áo làm gì, không phải là muốn đến nhà anh ta đấy chứ ?"

Cô gật đầu: "Anh ấy làm đồ ăn khuya cho em."

Jennie khiếp sợ lần nữa: "Anh ta làm đồ ăn khuya cho em ! Đây mà không quen sao ?"

"Em không phải ăn không, em rửa bát cho anh ấy."

Chaeyoung đem giao dịch giữa cô và Lisa nói cho Jennie nghe. Jennie nghe xong, vẻ mặt ngu ngốc nhìn cô.

"Rửa bát có thể ăn được cơm Lisa, em còn nghĩ là mình không chiếm được tiện nghi sao ? Em có biết hay không, người có thể ăn được thức ăn do đích thân anh ta nấu, đều là nhân vật xuất hiện trên tin tức ? Em có biết hay không có rất nhiều phú thương dùng tiền xếp hàng chưa chắc đã ăn được món ăn anh ta làm hay không ?"

Cô kinh ngạc: "Anh ấy lợi hại như vậy sao ?"

"Đâu chỉ vậy, anh ta là truyền nhân của nhà họ Đường, đệ tử chân truyền duy nhất ! Em đừng thấy đầu bếp Vu là sư huynh anh ta, có thể làm món ăn tinh túy nhà họ Đường, chỉ có mình Lalisa !"

Tuy không hiểu biết về đầu bếp lắm, nhưng mà một người tiếng tăm lừng lẫy, Chaeyoung vẫn biết. Tổ tiên nhà họ Đường là đầu bếp trong cung, một vị hoàng đế thích ăn còn ban cho nhà họ Đường một chảo vàng có cán. Bây giờ món ăn của cửa tiệm nhà họ Đường có từ trăm năm, cả nước chỉ có một nhà, không có chi nhánh. Nghe nói đơn đặt hàng đã đẩy sang năm sau.

Jennie tiếp tục nói: "Em có biết tiền lương một năm của anh ta là bao nhiêu không ?"

Cô lắc đầu.

Jennie mở ra bảy ngón tay: "Bảy chữ số ! Mẹ kiếp, đầu bếp làm được như anh ta, có chết cũng không đáng tiếc."

Chaeyoung hoài nghi: "Nếu đã lợi hại như vậy, vì sao anh ta còn chạy đến chỗ nhỏ này ở ?"

Dựa theo hiểu biết của cô, Mã tổng đưa tiền lương hàng năm không quá 6 số.

Jennie cũng nhảy xuống giường thay quần áo, nghe vậy nhún vai: "Chị cũng không biết, có lẽ có nguyên nhân gì đó đặc biệt !"

"Chị thay quần áo làm gì ?"

"Đương nhiên là đi ăn cùng em ! Hiếm khi có cơ hội, mất sẽ không lấy lại được !"

"....."

Jennie mặt dày cùng nhau đi xuống lầu ăn chực, di động bị ném ở đầu giường, màn hình còn dừng lại ở mục nhắn tin.

Đầu bên kia di động, Jisoo ôm di động, nhìn đối phương đang trả lời, trái tim cũng theo tần suất đập nhanh hơn.

Nhưng mà, chờ rất lâu, tin đang nhập cứ như vậy biến mất.

***

Lisa không nghĩ tới sau khi mở cửa, lại thấy hai người.

Jennie cười hì hì nói: "Chào buổi tối đầu bếp Li, vừa vặn tôi ở nhờ nhà Chaeyoung, nên mặt dày đến đây ăn nhờ, anh không tức giận chứ ?"

Anh liếc cô ấy một cái: "Người tới là khách, vào đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!