Anh nghe đến đây, toàn thân đông cứng, dòng nước đã sớm chảy ra, cả người chìm trong hối hận.
Cô để lại một câu nói như lưỡi dao cứa vào tim anh rồi lạnh lùng bước đi.
Cô vừa đi vừa lau nước mắt, bỗng phía sau, một giọng trầm khàn vang lên.
"Yên Nhi."
Cô khựng lại, quay đầu nhìn anh, khóe miệng nhếch lên 1 đường cong hoàn mỹ.
Giọng nói có phần đầu cợt.
"Sao, Đông tổng có lời gì muốn nói với tôi nữa sao."
"Anh… anh… xin lỗi." anh cụp mắt, nói lời xin lỗi với cô.
"Ầm"
Một tiếng động lớn phát ra thu hút sự chú ý của người bên ngoài.
Trong phòng bệnh lúc này dưới sàn là mảnh thủy tinh nằm rải rác, Yên Nhi với khuôn mặt giận dữ chăm chăm nhìn anh, ánh mắt hiện lên tia lửa.
"Xin lỗi, anh còn từ nào ngoài hai từ này không hả.
Tất cả mọi chuyện đều cho qua khi anh chỉ nói ra 2 từ này sao? Anh nói ra rồi, mọi thứ có thay đổi không, thời gian có quay trở lại được không?."
"Lỗi lầm anh gây ra có thay đổi được không, có ngừng gây tổn thương cho tôi không, anh gián tiếp hại chết con, đầy đọa mẹ nó đến giờ lại xin lỗi, cầu mong tha thứ.
Anh xứng sao….
Haha…"
Giọng cười cô nổi lên nghe đến rùng mình.
Bên ngoài Thanh Họa hốt hoảng chạy vào, kể từ khi anh nghe tiếng động lớn từ bên trong căn phòng.
Anh đã lo sợ, sợ cô xảy ra vấn đề gì.
Nhưng khi anh bước vào căn phòng, Diệp Thanh Họa gần như ngay ngốc, trước khung cảnh.
Yên Nhi, la hét khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt giận dữ, dưới sàn là mảnh thủy tinh nằm gãi gác.
Diệp Thanh Họa đi vào, trên người anh vẫn còn khoác áo blouse trắng, anh đến gần Yên Nhi đặt tay lên vai cô chấn an.
Cô thấy anh, cơn tức giận giảm bớt, miệng cười bảo không sao.
Lúc này, Đông Thiên Hoàng bỗng lên tiếng.
"Yên Nhi, anh biết bây giờ dù có nói gì đi chăng nữa, em vẫn sẽ không nghe anh.
Anh biết anh đã làm sai, lỗi lầm nặng nề.
Hại con chúng ta hại cả em.
Anh của bây giờ đã ân hận, hối lỗi rồi, chỉ cầu mong em tha thứ cho anh.
Nhưng giờ anh đã nhận ra, dù anh cầu xin thế nào em vẫn sẽ không bỏ qua, vậy thì anh sẽ dùng hành động chứng minh cho sự hối lỗi của anh.
Dù có trả giá gì đi chăng nữa, anh sẽ không bỏ cuộc." Giọng nói trầm khàn nhưng đã khẳng định chắc chắn như đinh đóng cột.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!