Đã mấy ngày trời đều nằm trong nhà khiến Đường Tống cảm thấy mốc meo hết cả người.
Hôm nay dì Chương vừa đón cháu trai đi học về sớm nhưng lại chưa làm xong việc nên hai bà cháu quay lại căn hộ của Đường Tống.
Dù cô đã khuyên bà nếu chưa xong mai lại đến, nhưng dì lại một mực từ chối nếu không về nhà lại không an tâm.
Đành theo ý của dì dù sao cũng không quá ảnh hưởng đến cô.
Sau mưa cả một bầu không khí mát mẻ hẳn ra, cô lại lên hứng thú đi dạo xung quanh nhà.
Không khí mát mẻ khiến tâm hồn cũng dễ chịu hơn.
Chẳng biết cô dẫm phải vận cứt chó nào mà sao lại xui xẻo đến vậy.
Chỉ đi dạo vài con phố quanh nhà cũng vô tình đụng trúng nam chủ.
Cô kinh hoảng, làm sao anh ta lại ở đây? Dù có đụng trúng thì thế nào, ngay từ đầu anh ta là người muốn tránh nguyên chủ như tránh tà.
Dù có thấy tốt nhất cũng nên lờ đi.
Tự mình bỏ qua ánh mắt lạnh lẽo của Hàn Thiên Hạo, cô mở cửa bước vào một quán cafe kiêm bánh ngọt khá nổi tiếng ở khu này.
Tự mình tìm một góc vừa yên tĩnh lại có thể nhìn ngắn khung cảnh bên ngoài.
Chọn cho mình một phần bánh kem vị đào, một phần bánh Tiramisu vị sô cô la, và một ly cacao nóng.
Vừa nhìn ngắm khung cảnh bên ngoài, vừa nhâm nhi ly cacao ấm áp.
Mùi vị ngọt ngào xen một chút đắng càng làm say lòng người thưởng thức.
Đang chìm đắm trong cảm xúc thoả mãn, thì một bóng đen xuất hiện trước mặt cô.
Vừa nhìn thấy người xuất hiện làm cho Đường Tống phải cảnh giác nhìn lại.
Nhìn phản ứng của cô, Hàn Thiên Hạo cảm thấy không thoải mái.
- Lâu rồi không gặp.
Em hình như không chào đón tôi thì phải.
Thật sự không thể hiểu nỗi mạch suy nghĩ của mấy người này thật.
Rõ ràng người khó chịu là anh ta tại sao lại cứ muốn xông tới kiếm chuyện.
Cô với anh ta hình như đâu có chuyện gì để nói kia chứ.
Bình ổn lại cảm xúc tức giận khi bị phá hoại không khí vui vẻ mà bản thân mình khó lắm mới tạo dựng được, cô cất tiếng nói nhẹ nhàng nhưng lại không hề chứa bất cứ cảm xúc nào.
- Hàn thiếu hình như đã quên, người không chào đón người khác là anh mới đúng.
Một tiếng Hàn thiếu chính thức thể hiện thái độ của cô đối với hắn, chính thức nói với hắn hai người đã là người xa lạ.
Nhẹ nhàng nhấp một miếng cacao, Đường Tống lại tiếp tục nói:
- Hàn thiếu hôm nay đến tìm tôi có việc gì.
Theo như tôi biết, ngài sẽ không dễ dàng tìm đến nói chuyện với kẻ mà ngài không lấy được lợi ích.
Nói đi tìm tôi có việc gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!