Chương 45: (Vô Đề)

Không biết nữ chính có phải mang vận xui chuyên tự mình rước tai họa hay không, cô không cần biết, cũng chẳng quan tâm, dù sao từ khi được tạo ra thì Lâm Thư Thư đã thu hút không ít ong bướm, đủ loại đàn ông vây quanh cô ta.

Dù sao nữ chính xảy ra chuyện thì sẽ có nam chính hoặc nam phụ gì gì đó ra mặt giải quyết đâu cần một nhân vật qua đường như cô ra tay.

Nhiều khi còn vì cô giúp đỡ mà mang thù vào người như vậy không chỉ cô mà cả Qủa Táo Nhỏ cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Người đàn ông giữ chặt cô ta nhìn giống như con heo, nhìn hắn hình như là con trai của thị trưởng ở đây hắn thường xuyên cùng cha hắn lên tivi nên cô cũng dễ nhận ra hắn

- lý Đại Châu.

Tên này là con trai duy nhất của thị trưởng nên được chiều chuộng từ bé, vậy nên có chút tham lam háo sắc.

Có lẽ vì hắn có chút tiếng tăm mà không ai dám đắc tội với hắn, khiến cho tiếng xấu của hắn càng lan rộng ra.

Nhìn thấy cô xoay người rời đi, Lâm Thư Thư khủng hoảng la to:

- Chị gái, chị gái mau cứu em.

- Người đẹp em tên gì, hôm nay cho dù ba em có tới cũng không cứu được em đâu, ngoan ngoãn hầu hạ anh đi, anh sẽ cho em điều mà em muốn, cả cô em ngoài kia nữa cũng xinh xắn đấy, mau lại đây nào.

Vừa nói cánh tay còn lại bắt đầu vuốt ve lên mặt cô ta, chân cũng từ từ tiến lại gần cô.

Lâm Thư Thư hai tay ôm ngực, đôi mắt ngập nước, dáng vẻ đáng thương cầu khẩn hắn tha cho cô ta.

Qủa nhiên gặp mặt nữ chính không có cái gì tốt, Đường Tống mắng thầm trong bụng, liền ôm lấy Qủa Táo Nhỏ , xoay người bước nhanh về phía trước.

Nhìn thấy cô muốn bỏ chạy, Lâm Thư Thư sốt ruột, theo bản năng kêu lên.

- Chị gái, chị từ từ, đại ca anh mau đuổi theo chị ấy đi.

Nói xong câu đó cô ta mới tỉnh táo lại, lấy tay che miệng, nước mắt ngập trong hốc mắt, cuống quýt lắc đầu.

Nhưng những lời kia đã truyền vào tai cô, khiến cô chửi ra tiếng, nữ chính thiện lương gì chứ chẳng qua chỉ là kẻ ích kĩ chỉ biết đẩy vấn đề sang cho người khác giải quyết.

Cô cười lạnh hai tiếng, chạy trốn càng nhanh hơn, nhưng sức lực của một cô gái như cô còn ôm một đứa bé, thêm một con chó và một đống đồ linh tinh vừa nặng vừa cấn chân làm sao có thể chạy nhanh bằng tên đàn ông kia được.

Quay đầu liền thấy tên kia sắp đuổi kịp, Đường Tống chỉ có thể nhắm mắt ôm cahwtj con trai chạy về phía trước, vừa nghe tiếng mẹ ơi đầy sợ hãi của nhóc liền đụng trúng lồng ngực ấm áp, cả người theo quán tính sắp ngả ra sau liền được một bàn tay ấm áp ôm trọn kéo vào lòng ngực người đó.

Mở mắt nhìn thấy gương mặt người đàn ông từng gặp trong nhà vệ sinh, không hiểu sao cô thấy yên tâm lạ thường.

Thân hình cứng rắn ấm áp mang theo cổ hương thơm man mát, lỗ tai Đường Tống áp vào ngực người kia nghe thấy nhịp tim vững vàng khiến cô an tâm.

Người đàn ông nhìn thấy đống đồ trên tay cô liền lấy tay cầm hết chỉ để lại Qủa Táo Nhỏ vẫn còn vùi chặt vào người cô.

- Cút.

Tiêu Mặc ngẩng đầu nhìn tên đàn ông xấu xí trước mặt, đôi mắt đen lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn.

Âm thanh trong trẻo lạnh lùng vang lên, toát ra một cỗ lực lượng vừa lạnh lẻo lại mang sát ý nồng đậm không chỉ dọa hai người trước mặt mà còn làm cho người trong ngực anh rùng mình.

Nhẹ lấy tay vuốt ve an ủi người trong lòng, nhưng mắt vẫn nhìn chằm chằm kẻ không có mắt trước mặt.

- Tiêu Tổng, tôi ...

tôi không biết cô ấy là...

Giọng nói của Lý Đại Châu run lên, nếu ánh mắt của Tiêu Mặc có thể giết người thì có lẽ trên người tên kia đã lũng cả trăm lỗ rồi.

Tính cách của Tiêu Mặc nhìn bên ngoài không thèm để ý nhưng nếu ai dám làm phật lòng anh thì sẽ có kết cục bi thảm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!