Chương 10: (Vô Đề)

Hè qua, thu đến xua đi không khí nóng bức những ngày hè.

Đường Tống cũng sắp sinh rồi.

Dự tính đầu tháng sau là sẽ sinh nhưng hình như bảo bảo không chờ được muốn đến với thế giới, trước ngày dự sinh hơn mười ngày liền muốn chui ra khỏi bụng mẹ.

May mà cô và dì Chương luôn biết trước, ngày dự sinh gì đó đều không đáng tin, nên cái gì cũng đều chuẩn bị đầy đủ, sắp xếp chu toàn, chỉ chờ đến ngày là đi thôi.

Đường Tống tựa như không hề chú ý đến sự khẩn trương của dì Chương, càng gàn ngày sinh dì Chương lại càng không rời cô nữa bước.

Thấy dì vì mình mà ăn ngủ không yên Đường Tống khiến cho cô càng thêm quý mến bà.

Sau khi ăn tối xong, Đường Tống chuẩn bị rời khỏi bàn ăn liền cảm thấy một cổ ướt át, bụng hơi hơi đau, một tay sờ bụng một tay nắm chặt thành ghế.

Bảo bảo con muốn ra rồi phải không.

Dì Chương nhìn thấy cô trở dạ lập tức dìu cô ngồi vào ghế sofa, nhanh chóng thu thập đồ dùng, nhanh chóng gọi xe rồi cả lớn lẫn bé dẫn nhau vào bệnh viện.

Khi Đường Tống được đưa tới bệnh viện, bác sĩ và y tá nhanh chóng nắm bắt tình hình, rồi nhanh đưa cô vào thẳng phòng sinh.

Dì Chương cùng bé Minh Triết khẩn trương đứng bên ngoài phòng sinh.

Đột nhiên y tá đi ra bà nhanh chóng tiến lại hỏi:

- Cô y tá cháu tôi như thế nào rồi sao vẫn chưa nghe thấy gì vậy.

- Bác không cần lộ, còn chưa tới thời điểm sinh sản chân chính, hơn nữa phụ nữ có thai hiểu phải bảo tồn khí lực, không có vấn đề gì.

Bác cùng cháu đi làm thủ tục nhập viện cho chị nhà ạ.

Dì Chương dặn dò cháu trai một chút rồi nhanh chóng theo chân y tá đi làm thủ tục rồi lại không yên tâm mà nhanh chóng trở lại.

Người bên ngoài có bao nhiêu lo lắng khẩn trương, thì bên trong Đường Tống lại có vẻ tương đối nhẹ nhàng, cô cảm thụ từng đợt đau đớn, cảm nhận được thời gian bảo bảo ra đời càng lúc càng gần.

Chậm rãi, đau bụng càng thường xuyên hơn, trên mặt cô sớm vì đau đớn mà chảy đầy mồ hôi.

Đường Tống nhịn không được rên rỉ càng lúc càng lớn.

Bác sĩ thấy vậy, liền buông hết mọi việc đang làm tiến lên xem xét, bắt đầu chuẩn bị đỡ đẻ, sản đạo đã mở mười phân.

Tiếng bác sĩ vang vọng bên tai cô, tạo động lực để cô vượt qua.

- Dùng sức, tốt lắm, chính là như vậy.

Bác sĩ một bên không ngừng hô, trông lòng không khỏi cảm thán, đây là lần sinh nở tốt nhất mình từng nhận.

May mắn tháng cuối cùng cô luôn không ngừng tìm hiểu tự mình tạo động lực cũng như bổ sung kiến thức, để dùng vào giờ phút này.

Vất vả mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng tiếng khóc trẻ con cùng tiếng vui mừng của bác sĩ và y tá, đã kết thúc thời điểm đau đớn nhất cũng là hạnh phúc nhất của người phụ nữ.

Cũng chào đón sinh linh bé bỏng nhìn ngắm thế giới.

Đường Tống cảm nhận được trên người buông lỏng, mệt mỏi lập tức ập đến, lập tức rơi vào hôn mê.

Bác sĩ và y tá kiểm tra lần cuối rồi chuyển cô về phòng hồi sức còn đứa bé thì giao cho dì Chương.

Nghe được lời thông báo mẹ tròn con vuông từ bác sĩ, bà mới hoàn toàn trút được nỗi lo lắng nảy giờ.

Nhanh chóng ôm lấy đứa bé, rồi cùng y tá chuyển Đường Tống vào phòng hồi sức.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!