Chương 37: Xinh đẹp tuyệt trần và lạnh lùng vô thường (10)

Cơn mưa ngoài trời càng lúc càng lớn, như thể không có dấu hiệu ngừng.

- Cũng chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu, Hạ Sơ Thất mơ màng sắp ngủ.

Lúc này, Đông Phương Thanh Huyền mới bước vào phòng2lần thứ hai.

"Xem chừng mưa sẽ không tạnh đầu, chúng ta nên khởi hành thôi."

Đi đâu? Hạ Sơ Thất liếc nhìn hắn ta một cái.

"Chỗ này quá đơn sơ, thiệt thòi cho ngươi quá. Bổn tọa sẽ đổi cho ngươi một nơi khác8rộng rãi hơn."

Đông Phương Thanh Huyền vẫy tay một cái, liền có người kéo nàng dậy.

Hạ Sơ Thất hét to,

"Đợi đã, đợi đã, đời người có ba chuyện gấp. Đại đô đốc, có thể cho ta đi đại tiện đã được không?"

Xin6cứ tự nhiên!

Đông Phương Thanh Huyền chỉ chỉ về phía cái bố ở cạnh giường.

"Như thể hình như không ổn lắm? Bị mọc lẹo mắt thì khó trị lắm đấy."

Hạ Sơ Thất cười cười.

Đông Phương Thanh Huyền nhìn nàng, không3rõ cảm xúc, chỉ nói Nhanh lên, rồi dẫn người ra khỏi phòng.

Hạ Sơ Thất không biết đây là nơi nào, nhìn ngó xung quanh, trừ bao đồ nội y nàng lấy từ tiệm may về thì không còn đồ vật nào khác.5Làm sao để lại kí hiệu cho người lần theo tìm nàng đây?

Ngồi trên bộ, trong tiếng mưa rào rào như khóc, Hạ Sơ Thất chợt nảy ra một ý, khóe miệng nở một nụ cười nham hiểm.

Nàng vừa sắp xếp ổn thỏa xong thì cửa phòng đã bị Đông Phương yêu nghiệt đẩy ra một cách không nể nang gì.

Hạ Sơ Thất quát khẽ,

"Ối! Cái con người này! Nam nữ thụ thụ bất thân, không hiểu hay sao? Nhỡ ta vẫn chưa tè xong thì sao?"

Đông Phương Thanh Huyền chẳng buồn để ý đến nàng, chỉ cười cười lật tấm đệm trên giường ra, hai đầu ngón tay trắng nõn nhấc một chiếc quần lót, đưa lên trước mắt nhìn,

"Thứ đồ thú vị như thế này, làm rơi rồi thì thật đáng tiếc."

Hạ Sơ Thất cảm thấy hình ảnh Đông Phương yêu nghiệt cầm chiếc quần tam giác của con gái lên bình phẩm không chỉ không khiến người ta cảm thấy tục tĩu xấu xa, mà trái lại còn cho thấy sự phong lưu đa tình, như thể đang bình phẩm gối vàng vàng bạc, quả thật khiến người ta phải suy tư.

Chỉ là tình cảnh này không phải lúc thích hợp để thưởng thức trai đẹp.

Ho nhẹ một cái, Hạ Sơ Thất không hề lúng túng vì bị phát hiện, chỉ thoải mái châm chọc lại hắn ta,

"Nếu Đại đô đốc thích cái quần lót này thì tặng ngài mặc vậy, nhất định sẽ mê hoặc hết đàn ông trong thiên hạ."

Dứt lời, nàng còn khoác bao y phục lên vai, sải bước ra ngoài, vẫy tay đầy hào phóng,

"Không cần cảm ơn ta đâu."

Nhưng vừa cất bước, tà áo đỏ rực như lửa đã lướt đến trước mặt, cả người nàng liền bị tóm chặt lấy. Chỉ bị kéo một cái, nàng đã nằm gọn trong lồng ngực hắn ta. Đông Phương Thanh Huyền cười mà như không cười.

Hạ Sơ Thất theo phản xạ định thúc đầu gối về phía háng hắn ta một cái, nhưng hai chân lại bị hắn ta dễ dàng kẹp lại.

Hắn ta cúi đầu, giọng nói mềm mại như nước mùa xuân chậm rãi cất lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!