Chương 49: (Vô Đề)

Tháng năm vừa mới bắt đầu, Tạ Bách Ninh và Hứa Tương Mi đã phải bận rộn như bay.

Thử váy cưới, sửa váy cưới.

Chụp ảnh cưới, lên kế hoạch cho lễ cưới.

Viết một danh sách khách mời và viết lời mời cho từng người một.

Xác định người chủ hôn và phù dâu phù rể…

Một loạt các điều, mỗi một mục đều được thực hiện một cách nghiêm túc, không để xảy ra bất kỳ sai sót nào.

Vì vậy, mặc dù có người lớn hai bên thu xếp giúp, nhưng hai người họ vẫn mệt mỏi vô cùng.

Thêm nữa, cho dù một phút có được làm thành hai phút, thời gian dường như vẫn luôn không đủ.

May mắn là mọi thứ đang được tiến hành một cách có trật tự, hoàn hảo nhất có thể.

Thời gian từng ngày từng trôi qua, gần đến ngày hai mươi tháng năm, rất nhanh đã đến đêm trước ngày cưới.

Theo các quy tắc và phong tục, vào ngày này, Hứa Tương Mi và Tạ Bách Ninh không thể gặp nhau, vì vậy cô đã quay trở lại biệt thự nhà họ Hứa.

Buổi tối, Hứa Tương Mi rất lâu cũng không thể ngủ được.

Cô đứng trên ban công gọi cho Tạ Bách Ninh, cùng nhau câu có câu không trò chuyện, lắng nghe giọng nói dịu dàng phát ra từ đầu bên kia điện thoại, lòng cô dần trở nên yên tâm hơn.

Cuối cùng, Tạ Bách Ninh an ủi cô: "Cũng chỉ là một nghi thức kết hôn mà thôi, mọi chuyện đều đã có anh, em đừng lo lắng."

Cô nói: "Ừ, em biết mà."

Anh cười: "Không còn sớm nữa, em ngủ đi."

"Ngủ ngon."

"Ngủ ngon."

Hứa Tương Mi cúp điện thoại, không khỏi khẽ cười một cái, lắc đầu.

Như anh nói, đó chẳng qua cũng chỉ là một nghi thức. Sổ chứng nhận kết hôn đã sớm nhận, bọn họ đã là vợ chồng. Sự phấn khích hoặc sợ hãi trước khi kết hôn dường như là không cần thiết.

Tại sao cô phải bận tâm? Phụ nữ, thực sự không nên nghĩ quá nhiều.

Cất điện thoại, Hứa Tương Mi chuẩn bị trở vào nhà thì bất ngờ nhìn thấy một người ngồi trong phòng kính trồng hoa ở dưới lầu.

Là Lê Cửu Lạc.

Đêm hôm khuya khoắt, cậu ấy làm gì ở đó?

Buổi tối tháng năm ở thành phố A rất lạnh, Hứa Tương Mi mặc áo khoác vào, đi xuống nhà hoa.

Cô đẩy cửa kính bước vào.

Lê Cửu Lạc nhìn qua, ngạc nhiên: "Sao cậu không ngủ?"

Cô liếc nhìn lon bia dưới chân anh: "Tôi nên hỏi cậu mới phải."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!