Trong lúc giãy giụa, bàn tay đang vùng vẫy của Lục Nguyên đánh lên mặt Tiêu Cẩn điên cuồng của anh ta, hai mắt Tiêu Cẩn híp lại rồi xoay người lên trên giường, cưỡi lên người Lục Nguyên, ép buộc cô từ phía trên, sau đó mới mạnh mẽ bóp mở miệng của Lục Nguyên.
"Tôi đã ngửi thấy được, trong miệng em có mùi vị của người khác, việc này khiến tôi rất không vui đấy."
Ngón trỏ ép chặt ngón giữa cắm vào trong đôi môi hồng hào không khép lại được của Lục Nguyên, ướt át ấm áp khiến Tiêu Cẩn thất thần vài giây, ngón tay dài không cẩn thận chạm phải cổ họng cô, khiến cho Lục Nguyên khó chịu đến buồn nôn, theo bản năng ngậm chặt ngón tay của Tiêu Cẩn hơn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Nguyên Nguyên, em là của tôi."
Từng ngón tay quét khắp khoang miệng của cô, lướt qua hết hai hàm răng, lúc lấy ra đã dính đầy nước miếng. Một Tiêu Cẩn biến thái như thế thì không thiếu gì trò, anh ta để ngón tay dính nước bọt của cô vào miệng mình, mút thỏa thích, còn tỏ vẻ rất hưởng thụ.
"Anh… anh thật kinh tởm!"
Lục Nguyên đã không còn lời nào để nói về động tác kinh tởm này của anh ta. Một tuần trước, Tiêu Cẩn cũng đè cô trên giường như thế, nếu không phải Lục Tư Nam về nhà đột xuất thì chỉ sợ anh ta đã làm ra việc khiến cô không thể chết đi.
Cho nên lần này, cô mới không chờ nổi mà đi theo ba lên đảo nhỏ thần bí này, nguyên nhân lớn nhất chính là để né tránh Tiêu Cẩn.
"Kinh tởm?" Tiêu Cẩn nhìn Lục Nguyên đỏ hốc mắt, cực kỳ đáng thương, cười cười nói: "Còn kinh tởm hơn nữa kìa, đừng gấp gáp, tôi sẽ cho em học đầy đủ kiến thức."
Từ lúc thích Lục Nguyên, từ đầu đến cuối Tiêu Cẩn đều thể hiện rất không bình thường, là một tên biến thái quấy rối, dục vọng chiếm hữu Lục Nguyên của anh ta ngày càng tăng, ngược lại nhận lấy sự chán ghét không ngừng của Lục Nguyên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi Lục Nguyên được cứu về, lập tức đưa đến lều quân y, Tiêu Cẩn là người thứ nhất tiếp xúc cô, sau khi chắc chắn cô không có gì đáng ngại thì anh ta phát hiện trong hai chân cô có dấu vết không bình thường, liền giở trò kéo chiếc váy chưa kịp thay lên thì mới biết quần lót của cô đã không cánh mà bay, khiến anh ta suýt chút nữa không kiềm chế được. Nhưng Trâu Tuyền đúng lúc này lại đến, nói phải thay quần áo cho Lục Nguyên mới làm phiền động tác của anh ta.
Cuối cùng, giờ sẽ chỉ còn hai người bọn họ…
Váy ngủ tơ tằm ôm lấy cơ thể xinh đẹp của Lục Nguyên, Tiêu Cẩn chỉ cần kéo một phát thì chiếc váy đã tụt xuống hơn phân nửa, lộ ra bả vai non mịn và ngực của thiếu nữ. Nhất thời ánh mắt của anh ta liền thay đổi, trong lúc Lục Nguyên đang mắng thì bàn tay lập tức đặt lên áo lót cô đang mặc.
"A! Tiêu Cẩn anh điên rồi, tin tôi gọi người tới hay không!"
"Gọi người tới? Vậy em cứ gọi đi, cho bọn họ vào xem tôi lột sạch em thế nào."
"Anh! Anh thật hèn hạ vô sỉ!"
Đối với việc cô không biết làm thế nào ngoài mắng, anh ta vui vẻ nhận lấy.
Đồ lót của Lục Nguyên thiên về phong cách thiếu nữ, áo ngực màu trắng ren cùng nơ bướm ở mép, kích thước không lớn lắm, siết chặt bầu ngực đầy đặn như thỏ trắng nhỏ, Tiêu Cẩn nhìn đến nóng mắt, bắt đầu nhào nặn cách lớp vải mỏng.
Nhũ hoa hồng nhạt như ẩn như hiện, cùng với bầu ngực mềm mại mà bị nhào nặn như cục bột, thật không khác gì hình ảnh tình thú.
"Bộ ngực của Nguyên Nguyên thật không nhỏ mà, anh tôi chắc chắn chưa từng sờ qua đúng không? Chậc chậc, thế thì tiện cho tôi quá rồi."
Lục Nguyên tức giận đến đỏ mặt, choáng váng đầu óc, mặc dù cô và Tiêu Trì đã xác định quan hệ lúc nhỏ nhưng một người chính nhân quân tử như Tiêu Trì thì làm sao có những hành động vượt quá khuôn phép mà chạm vào người cô, cho dù hôn cũng chỉ có thể đến trên mười đầu ngón tay, nhìn Tiêu Cẩn cười đắc ý ngay lúc này, cô đã hối hận vì sao lại không thân mật sớm với Tiêu Trì hơn.
"Không phải ai cũng hạ lưu như anh! Tiêu Cẩn, tôi ghét anh!"
Tiêu Cẩn sửng sốt, căm hận trong mắt Lục Nguyên không thể giả được, xa cách như vậy khiến anh ta hơi không dễ chịu, dù vậy cũng chỉ trong một giây liền biến mất, anh ta nhẹ nhàng đặt ngón trỏ lên cánh môi sưng đỏ của Lục Nguyên.
"Hừ, hiện tại mới ghét tôi? Quá sớm rồi, chờ thêm một lát nữa, lúc tôi chơi em thì nói cũng không muộn."
Lục Nguyên bị những lời này là khó thở, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nói: "Kẻ điên! Tên biến thái!"
Thấy cô càng mắng hăng hái, Tiêu Cẩn cũng không nương tay, xốc lên chăn mỏng chắn giữa hai người, vén váy ngủ của Lục Nguyên lên, thừa dịp cô đá loạn tạo thành khoảng trống giữa hai chân, anh ta ngồi xổm giữa chân cô, đôi chân thon dài bị Tiêu Cẩn ép sát lên trước ngực cô.
Cứ như vậy, cái mông được nâng lên và đặt lên đầu gối Tiêu Cẩn, nơi riêng tư của thiếu nữ đối diện với anh ta, chỉ cần cởi áo lót và quần lót ren thì có thể nhìn rõ nơi quý giá nhất của người con gái.
"Không được!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!