Chương 38: Phiên Ngoại H

So với 6 năm trước, Angus càng đẹp hơn không ít.

Năm tháng đã tích lũy lên người hắn thêm vài phần trầm ổn.

Ôm Lục Nguyên khóc miên man không dứt, hắn vừa bất đắc dĩ vừa không biết làm sao, đặc biệt là trên đuôi lại có một bé cưng y hệt mình đang nằm.

"Nguyên Nguyên...! Ngoan...! Đừng khóc."

Hình như đã rất lâu không nói chuyện, chất giọng hắn vốn trầm thấp, nay hơi khàn khàn.

Bàn tay to lớn nhẹ vỗ về tấm lưng của Lục Nguyên, thỉnh thoảng nâng con trai nghịch ngợm của mình.

Có một đoạn thời gian, Angus còn cho rằng mình sẽ sống mãi trong giấc mơ mình tự dệt lên, Nguyên Nguyên của hắn đã trở lại, còn mang theo đứa con của hai người.

Hắn còn không dám lớn tiếng nói chuyện, chỉ sợ giấc mộng sẽ tan biến...!

"Angus...! Angus à...! Em cuối cùng cũng tìm được anh...! Hu hu..."

Sau khi sinh Lục Tiểu An, Lục Nguyên chưa từng khóc, nhưng lúc này lại nhào vào lòng Angus, không còn giống một nữ cường nhân ngày nào, khóc lóc như một đứa trẻ.....!

Hòn đảo nơi hắn cư trú đã bị lửa đạn san bằng.

Cái gọi là thỏ khôn có ba hang, tộc Nhân Xà cũng không phải chỉ làm tổ ở đó.

Ở một hòn đảo mới khác giữa quần đảo, Angus dẫn Lục Nguyên và con trai đi thăm hang mới, gặp lại Bùi và A Trạch.

"Cô đã trở lại rồi, không uổng công Angus ngày ngày chờ ở bờ biển...! Khụ khụ!"

Bùi còn chưa nói xong đã bị ánh mắt Angus dọa tới.

Angus xoay người bế Lục Tiểu An, ném đuôi chạy mất, chắc rằng lại mang con trai đi nhận thân thích rồi.

A Trạch tự nhiên cũng theo sát sau đó.

"Tiểu biệt thắng tân hôn nha, hai người các em cũng nên kiềm chế chút."

Mặt Lục Nguyên lập tức đỏ bừng.

Không khéo lại đến kỳ động dục của Nhân Xà.

Sáu năm qua Angus không hề giao phối, ánh mắt quyến rũ của Lục Nguyên vừa quét qua, phía dưới liền cứng như sắt.

Hai cây gậy th*t cực lớn bừng bừng bật lên, Lục Nguyên nhìn mà nóng hết cả người.

"Nguyên Nguyên, giúp anh đi, quá lâu không có bắn rồi..."

Hơi thở giống đực cực nồng chiếm hết hơi thở của Lục Nguyên, cô gần như nằm sấp trên eo Angus, bàn tay nhỏ miễn cưỡng cầm một côn th*t trong đó.

Cây gậy kia màu xanh tím, dữ tợn, nóng đến nỗi lòng bàn tay của cô phải run lên.

"Sao...! sao càng lúc càng lớn vậy..."

"Mau liếm đi.

Nào, vươn đầu lưỡi em ra.

A ~"

Dưới sự hướng dẫn của Angus, Lục Nguyên vươn chiếc lưỡi hồng phấn, mới lạ liếm trên quy đầu cực lớn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!