Chương 25: (Vô Đề)

Cuối cùng Lục Nguyên cũng được gặp A Trạch mà Angus nhắc tới không lâu trước đây, người đó là loài người giống cô, có điều lại là giới tính nam…

"A a! Thật thoải mái, chơi nát cái đồ lẳng lơ nhà em! Để tôi đâm nát cái lỗ đâm đãng này!"

Lục Nguyên đỏ bừng mặt yên lặng che kín mắt, cô thật sự không thể tưởng tượng được việc một chàng trai loài người và một người rắn đực phát triển nên cốt truyện nóng bỏng này thế nào.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hiển nhiên Angus cũng không ngờ rằng mình tới không đúng lúc, người rắn trời sinh dâm loạn trước nay đều làm tình không chút kiêng kỵ, cho nên cho dù là trong hang động hay trên mặt cỏ đúng là một chỗ làm tình tuyệt vời. Nhìn người và rắn cùng nhau lăn lộn trong bụi cỏ trước mắt, hắn lạnh mặt.

"Không được nhìn."

Một tay hắn che hết toàn bộ khuôn mặt nhỏ của Lục Nguyên, kéo thiếu nữ ngây ngốc vào trong lồng ngực, thuận tiện che kín lỗ tai cô, may mắn cuộc vui khí thế ngất trời này đã gần đến hồi kết.

"Mau bắn cho em! Toàn bộ tinh dịch đều bắn vào cái lỗ dâm đãng của em đi!"

Lỗ tai của Lục Nguyên bị bịt kín mít, thỉnh thoảng nghe thấy một hai tiếng thét chói tai chứ không nghe thấy giọng của hắn. Đầu nhỏ bị giữ chặt trước ngực Angus, nghe âm thanh trái tim của hắn đập mạnh mẽ, mãi đến một lúc lâu sau hắn mới buông cô ra.

"Cậu ta chính là A Trạch, là người lúc trước tôi nói với em."

Theo hướng Angus tay của Angus, Lục Nguyên nhìn về phía chàng trai mặc váy cỏ trên mặt cỏ, vẻ ngoài của cậu ta cũng không phải rất đẹp, làn da ngăm đen khỏe mạnh, ngũ quan bình thường ghép lại với nhau cũng khá dễ nhìn.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Chuyện đáng nhắc đến chính là… người rắn ở dưới cậu ta khiến Lục Nguyên mới gặp đã thấy ấn tượng, đuôi rắn trắng như tuyết, dưới ánh mặt trời lại như tuyết trắng đọng lại tạo ra tia sáng chói mắt rời rạc. 

"Này, Angus, cuối cùng cũng dẫn người đẹp của cậu ra khỏi hang rồi à? Cậu mà không ra thì tôi cũng cho rằng cậu chết rồi đấy." Người rắn có chiếc đuôi trắng như tuyết đứng thẳng dậy, trườn tới bên này, hiển nhiên hắn ta rất thân với Angus.

Angus không chút để ý đến lời trêu ghẹo của hắn ta, ôm Lục Nguyên cười nói: "Bùi, tôi chỉ vô tình đi ngang qua mà thôi, không cẩn thận quấy rầy hai người, cũng không cần phải tức giận như vậy chứ."

Người rắn được gọi là Bùi hừ khẽ một tiếng, dừng trước mặt họ, ánh mắt vẫn luôn lướt khắp người Lục Nguyên, gật gật đầu.

"Ánh mắt của cậu cũng không tệ đây, cuối cùng cũng thông suốt rồi, không uổng công những thứ trước đây tôi dạy cậu. Hưởng thụ cuộc sống cho tốt đi, cứ nhịn trong kỳ động dục cũng không phải một chuyện tốt."

Ánh mắt của hắn ta rất lộ liễu, nhìn đến nỗi Lục Nguyên sởn tóc gáy, vô thức trốn tránh vào trong lồng ngực của Angus. Mà Angus chú ý tới hành động nhỏ này của cô thì lập tức cau mày.

"Được rồi, trở về xem A Trạch nhà cậu đi."

Nói về một mức độ nào đó, dục vọng chiếm hữu của Angus lớn đến không thể tả được. Hắn thậm chí còn không thể chịu được việc ánh mắt của người khác dừng lên người Lục Nguyên nửa giây, cho dù là nam hay nữ.

Cho nên, hắn sẽ không bỏ qua cho tên đàn ông đã từng dùng môi mơn trớn trán của Lục Nguyên, nếu gặp hắn ta lần nữa thì hắn sẽ không chút do dự dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất mà giết hắn ta!

Mà trong nơi đóng quân trên đảo nhỏ, Tiêu Trì vừa mới tỉnh lại từ trong cơn mê lại hắt xì một cái…

"Em là Lục Nguyên à? Mấy ngày trước anh có nghe Angus nhắc tới em, thịt nướng anh làm có hợp khẩu vị không?" Chàng trai mặc váy cỏ, tư thế đi bộ hơi kỳ lạ mà bước tới.

Nhìn người có hai chân giống mình, Lục Nguyên vẫn có hảo cảm hơn, nhớ tới thịt nướng và những món ăn khác Angus mang cho cô mấy ngày nay đều được làm từ tay cậu ta.

"Cảm ơn anh, ăn rất ngon, em rất thích."

Nụ cười xuất phát từ ý tốt xuất hiện chưa được vài giây, hàm dưới của cô đã bị Angus nắm lại, khuôn mặt nhỏ bị kéo qua mạnh mẽ, hắn hôn thật mạnh lên cánh môi hồng hào của cô.

"Không được cười với người khác."

Sự bá đạo tùy tiện của hắn khiến Lục Nguyên cạn lời, có điều vẻ mặt hung dữ cảnh cáo lại khiến cô không cười được.

"Này, Angus, cậu đối xử với người đẹp như vậy là không được rồi, cậu phải dịu dàng một chút. Cô ấy cũng không phải con mồi ngày thường cậu săn giết, người anh em à, nhẹ một chút." Bùi thật sự không nhìn được, vội nhắc nhở Angus.

Đáng tiếc ý tốt của hắn ta đổi lấy ánh mắt sắc lạnh của Angus, sờ sờ mũi, Bùi cũng không thèm để ý, nhìn về phía Lục Nguyên nói với hàm ý sâu xa: "Người đẹp, Angus của chúng tôi chỉ là trai tân thôi, lúc làm tình thì chưa có kinh nghiệm lắm, cậu ta có làm em đau hay không vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!