Không ngờ ngày đầu tiên theo ba đến căn cứ nghiên cứu, Lục Nguyên lại sốt cao, dưới tình huống còn chưa chuyển tới đầy đủ vật chất thì cô chỉ có thể chịu đựng trong túp lều đơn sơ.
"Nguyên Nguyên, con có khá hơn chưa?"
Giữa trưa, ba cô trở về từ bên ngoài, còn chưa cởi áo blouse trắng dính bẩn và chỗ như nước bùn khô ra, còn bốc một mùi tanh hôi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô gái trẻ vẫn đang trong tình trạng sốt cao, khuôn mặt xinh đẹp hơi nhíu lại, cả gương mặt đỏ bừng đây là trạng thái không ổn. Có lẽ vì do quá mức khó chịu mà đôi mắt hạnh xinh đẹp tràn đầy nước mắt, mỗi lần đôi mi chớp một cái thì hơi nước mờ mịt trong mắt lại tăng thêm một phần, cực kì đáng thương.
"Ba…"
Lục Nguyên chỉ cảm thấy mỗi lần hô hấp đều rất khó khăn, toàn thân giống như bị lửa đốt mà nắm chặt lấy chăn mỏng trên người, run bần bật.
Lục Tư Nam ngồi trên chiếc giường gỗ đơn sơ, duỗi tay xem xét cái trán trắng nõn có thêm tầng mồ hôi mỏng của cô, bàn tay lập tức cảm nhận được sức nóng khiến ông đau lòng không thôi.
"Ba không nên mang Nguyên Nguyên tới đây."
Tiến sĩ Lục đã qua tuổi trung niên, có bề ngoài nho nhã khiến người khác mê muội, mang mắt kính gọng vàng càng khiến cho ông càng hào hoa phong nhã.
Từ sau khi phát hiện có một sinh vật không biết tên ở trên Nam Đảo thì ông vẫn luôn tỉ mỉ chú ý tin tức nơi đây. Với một nhà nghiên cứu khoa học đây chính là sự đột phá càng vì thế ông tuyệt đối không thể không hành động lúc này được.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Do đó ngay khi nhận được thông báo thì ông dẫn Lục Nguyên theo một nhóm nhân viên nghiên cứu khoa học nhanh chóng lên thuyền rời bến. Đây cũng không phải là lần đầu ông dẫn con gái theo công tác, mấy năm trước ông từng dẫn con gái mình đến rất nhiều nơi khảo sát nghiên cứu. Có đều lần này, môi trường ở đây… quá khác thường.
Sốt cao liên tục không giảm, lỗ tai của Lục Nguyên đã bắt đầu xuất hiện từng trận ù tai, cánh tay không còn chút sức khẽ nhúc nhích rồi đặt lên bàn tay đang để trên trán cô.
"Ba đã nói… đi đâu cũng sẽ mang con theo mà… yên tâm đi… sẽ khá lên thôi."
Lục Tư Nam cảm giác được lòng bàn tay ướt đẫm của con gái, ông liên tục gật đầu, lấy một ly nước trên bàn nhà bên cạnh rồi chậm rãi cho Lục Nguyên uống một ít.
"Nhóm người thứ hai sắp đến đấy, đoàn y tế cũng sẽ theo họ, chắc khoảng hai hoặc ba ngày nữa là đến đây, Nguyên Nguyên con cố gắng chờ."
Không biết vì sao, khi nhắc tới nhóm người thứ hai thì Lục Nguyên trên giường đột nhiên cứng đờ. Lục Tư Nam xoay người để lại ly nước nên vẫn không phát hiện sự khác thường, khi quay đầu lại liền mỉm cười nói với Lục Nguyên.
"Ba kêu dì Trâu nấu cháo cho con, chút nữa sẽ đưa lại đây, Nguyên Nguyên có thể ngủ trước một chút."
Thấy Lục Tư Nam đứng dậy thì Lục Nguyên liền biết ba muốn đi, trong ánh mắt thương yêu của ông, cô hơi gật đầu.
"Ba, đã tìm được rồi sao?"
Lục Nguyên đột nhiên hiếu kỳ khiến Lục Tư Nam sửng sốt, ngược lại còn lắc đầu, có chút thất bại thở dài một hơi.
"Còn chưa, cũng không biết chúng nó có phải cảm nhận được chúng ta đã đến hay không mà che giấu không một chút tung tích, có điều chúng ta sẽ không từ bỏ, ba tin, chắc chắn sẽ tìm được!"
"Con tin tưởng ba."
Lục Tư Nam rời đi với ý chí chiến đấu hừng hực, để lại một mình Lục Nguyên nằm khó thở trong lều trại.
Hạng mục nghiên cứu lần này tuyệt đối bí mật, khác hoàn toàn không giống quá khứ. Khi nhóm người thứ nhất đến, đảo nhỏ có diện tích không lớn này đã có quân đội đóng quân.
Lần đầu tiên biết được đối tượng nghiên cứu từ miệng của ba mình, trực giác của Lục Nguyên nói đó là thiên phương dạ đàm(*).
(*) Thiên phương dạ đàm
- Nghìn lẻ một đêm: ý nói những thứ hoang đường, không thể xảy ra hoặc không có thật
Người rắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!