Dòng suy nghĩ của chúng tôi bị cắt ngang khi xe buýt đến, chúng tôi cùng đi xem phim kinh dị, phải nói xem phim kinh dị là kỹ năng tán gái bất cứ lúc nào cũng phải có, Lộ Tuyết ngồi bên cạnh tôi, thỉnh thoảng cô ấy ôm chặt lấy cánh tay tôi, tôi có thể cảm nhận được từng nhịp tim đập nhanh trong lồ ng ngực cô ấy.
Tôi thầm nghĩ:
"Cô ấy sợ ma thì chắc không phải ma rồi nhỉ?"
Sau khi xem phim xong, chúng tôi đi mua sắm, mặc dù tốn rất nhiều tiền nhưng tôi rất vui, khi nào thực sự tìm được một người bạn gái như Lộ Tuyết, tôi nhất định sẽ tiêu hết tiền lương của mình cho cô ấy.
Sau khi lấy được một đống búp bê, thấy cũng đã muộn, tôi tiễn Lộ Tuyết ra khỏi trung tâm thương mại, bắt một chiếc taxi rời đi, trong lòng thầm nghĩ Lộ Tuyết, thợ săn ma, Ngụy Đằng Phi, tài xế, trong bốn người này, nhất định có một người là ma.
Tóm lại, bất kể ai là ma, vẫn có một sự cân bằng vi diệu, đó là có thể có người muốn giết tôi, cũng có thể có người muốn cứu tôi, và bây giờ tôi không thể phân biệt ai mới là kẻ thù của mình.
Ngay lập tức, tôi đổi sang xe buýt và quay trở lại bến xe Kỷ Gia Phần, thấy còn chưa đến giờ khởi hành, tôi nằm trên giường nghịch điện thoại di động, thì ra Lộ Tuyết đã gọi đến.
"Đại mỹ nữ, cô gọi tôi chi vậy?"
"Anh Đường, ký túc xá của bọn em khóa cửa rồi, em không vào được."
Tôi hỏi tôi có giúp gì được cho cô ấy không? Mặc dù tôi sống trong ký túc xá đơn, nhưng… nhưng nếu cô ấy không phiền…
"Ai lại chạy đến ở ký túc xá đơn của anh chứ, anh nghĩ hay quá! Em không có chứng minh thư, anh đến vịnh Bốn Mùa đặt cho em một phòng đi."
Tôi vội vã rời khỏi bến xe Kỷ Gia Phần, tôi bắt taxi sau đó thở hồng hộc chạy đến cửa khách sạn, cô ấy đang đợi tôi ở quầy lễ tân của khách sạn, sau khi đặt phòng, tôi tiễn cô ấy vào thang máy, vẫy tay rồi chuẩn bị rời đi.
Lộ Tuyết hỏi tôi:
"Anh không muốn lên uống miếng nước sao?"
Tôi gãi đầu và nói:
"Không phiền cô chứ, tôi cũng có hơi khát."
Về đến phòng, tôi vặn chai nước suối tu ừng ực, nước khoáng miễn phí rất ngon, uống xong tôi vặn tiếp chai khác uống hơn nửa.
Tôi lau vết nước đọng bên khóe miệng, cảm thấy rất mãn nguyện, gật đầu nói:
"Nếu không còn việc gì nữa, tôi đi trước, lát nữa tôi còn có chuyến xe phải trực. Nói xong đi ra ngoài, Lộ Tuyết sửng sốt, dậm chân giận dữ nói:"Tôi bảo anh lên uống nước thì anh thật sự lên uống nước hả!"
Tôi ngơ ngác.
Tôi còn chưa kịp định thần, Lộ Tuyết đột nhiên sải bước tới, nhón chân ôm lấy đầu tôi, hôn lên môi tôi, là một nụ hôn dài kiểu Pháp!
Tôi trợn tròn mắt, hai tay buông thõng giữa không trung không biết để đâu, chiếc lưỡi ngọt ngào của cô ấy cứ đảo qua đảo lại trong miệng tôi khiến máu cả người tôi nóng lên.
Cô ấy buông tay ra, nhẹ giọng nói:
"Cái này gọi là uống nước miếng, anh hiểu chưa?"
Tôi ngu ngơ, vội vàng giải thích:
"Không, không phải, tôi không có ý gì khác cả, cô nghe tôi nói…"
Lộ Tuyết đặt tay lên trước môi tôi:
"Vì anh không có ý đó nên em mới mời anh lên, nếu trong đầu anh toàn là nhục d*c, chiều nay anh tuyệt đối không thể ở cùng em."
Tôi vẫn ngây ngốc đứng đó, bởi vì tôi chưa từng trải qua chuyện như vậy, đây là nụ hôn đầu tiên của tôi nên tôi hồi hộp đến mức như đang ở trên chiến trường.
Lộ Tuyết ngồi ở cuối giường, vỗ nhẹ vào tấm ga trải giường màu trắng bên cạnh cô và nói: "Chà, anh chỉ có một cơ hội thôi đó, nếu anh sẵn sàng, hãy đến đây ngay bây giờ, nhưng nếu anh không muốn, hãy bước ra khỏi cửa này ngay bây giờ, và sau đó anh sẽ không bao giờ có một cơ hội nào nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!