Mở mắt ra, tôi đã nằm trên giường trong phòng ngủ.
Máy tính vẫn còn để trên bàn làm việc.
Giao diện vẫn dừng lại ở khung trò chuyện giữa tôi và biên tập viên.
Tin nhắn gần nhất, gửi lúc hai giờ sáng:
"Biên tập, em đã gửi bản thảo vào hòm thư của chị, chị thẩm duyệt nhé."
Tôi ấn vào huyệt thái dương, đầu đau nhức, cảm giác như vẫn chưa thể định thần lại.
Vậy là… tất cả chỉ là một giấc mơ?
Tôi chưa từng xuyên vào truyện?
Hiện thực và giấc mơ khác biệt quá lớn, khiến tôi nhất thời không kịp thích nghi.
Ngay lúc tôi còn đang ngây người, biên tập viên cuối cùng cũng nhắn lại:
"Này, bản thảo này em có gửi nhầm không đấy?"
"Hả?"
"Chu Nhiễm và Bạch Nguyệt mới là cặp chính mà, sao nam chính bây giờ lại ở bên nhân vật người qua đường Giáp?"
Trái tim yên lặng của tôi như chợt nhảy lên một lần nữa.
Tôi vội vàng mở file bản thảo, cuống cuồng di chuột lướt đến phần kết.
Cuối bản thảo, rõ ràng có dòng chữ:
"Tựa như bánh xe số mệnh xoay vần, người qua đường Giáp của Chu Nhiễm lại chạy. Vì thế, anh buộc phải bắt đầu lại hành trình tìm vợ."
Cái quỷ gì vậy?
Đây là tôi viết thật sao!?
Khoan đã.
Trong truyện nói Chu Nhiễm lại một lần nữa bắt đầu hành trình tìm vợ...
Chẳng lẽ…
Tôi bật dậy, vừa định chạy ra ngoài thì đột nhiên nghe thấy một giọng nam quen thuộc vang lên sau lưng:
"Thiếu phu nhân, em đang tìm anh à?"
Toàn thân tôi cứng đờ, không dám tin mà chậm rãi quay đầu lại.
Một dáng người quen thuộc đang đứng ở cửa, khoanh tay nhìn tôi từ trên xuống dưới.
Khóe môi khẽ nhếch, mang theo nụ cười quen thuộc ấy.
"Chu… Chu Nhiễm?"
Chu Nhiễm khẽ day day giữa hai mày:
"Thiếu phu nhân, đừng chạy nữa… vi phu thật sự không tìm nổi nữa."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!