Sau khi hỏi xong tôi mới biết.
🌟💫Bán Hạ Nương Nương💫🌟
Hóa ra Hứa Trì cũng là xuyên đến đây.
Còn bị trói định với một hệ thống.
Mỗi lần nam nữ chính cãi nhau, cái hệ thống kia lại bật ra bắt hắn đi đón Bạch Nguyệt về.
"Ông đây đường đường là một thiếu gia nhà giàu chỉ biết ăn chơi, chẳng học hành cũng chẳng có nghề nghiệp đàng hoàng, ngày thường toàn là các cô gái vì tôi mà khóc, vì tôi mà say, vì tôi mà đau lòng đứt ruột…
Sao xuyên tới đây cái lại thành l.i.ế. m cẩu vậy? Liếm cẩu thì thôi đi, còn là l.i.ế. m phụ nữ đã có chồng!"
Hứa Trì gào lên:
"Mấy cái quảng cáo pop
-up đúng là hại người mà!"
Không hiểu vì sao, nhìn thấy Hứa Trì phát điên như vậy… trong lòng tôi lại cảm thấy rất thoải mái hơn.
Chúng tôi vừa mới tán gẫu được một lúc, thì cửa phòng họp mở ra.
Bạch Nguyệt bước ra trước, mắt vẫn còn đỏ hoe, nhưng cảm xúc đã bình tĩnh trở lại.
Xem ra là được Chu Nhiễm dỗ ngọt xong rồi.
Cô ấy đi đến bên cạnh Hứa Trì:
"Hứa ca ca, em không đi theo anh về nữa. Cảm ơn mấy ngày qua đã cho em ở nhờ."
Tên Hứa Trì kia rõ ràng mừng muốn c.h.ế. t vì cuối cùng cũng tiễn được Bạch Nguyệt, nhưng vì sợ hệ thống trừng phạt nên không dám thể hiện ra mặt.
Cái vẻ mặt "rõ là không cam lòng mà vẫn phải nhẫn nhịn"… đúng là đáng được trao tượng vàng Oscar!
Còn Chu Nhiễm thì sao?
Mím môi, mặt đen như đ.í. t nồi, trông cứ như thể người ta nợ hắn 258 vạn vậy, chẳng hề có vẻ gì là vừa dỗ được vợ vui vẻ cả.
Tình huống gì đây?
Hai người này đã làm hoà hay vẫn chưa làm hoà vậy?
Tôi còn đang nói thầm trong lòng, thì Hứa Trì đã tiến hành đến suất diễn cuối mà hệ thống sắp xếp.
Hắn nhìn Chu Nhiễm, ném ra một câu thoại kinh điển:
"Nếu anh không đối xử tốt với Nguyệt Nguyệt… tôi nhất định sẽ quay lại!"
Rồi phẩy tay áo bỏ đi.
Nhưng đi được nửa đường lại chợt nhớ ra — chúng tôi còn chưa trao đổi cách liên lạc.
Thế là hắn ung dung quay lại, chỉ chỉ về phía tôi:
" Cô! Tiễn tôi!"
Tôi hiểu ý, lập tức cúi người gật đầu theo sau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!