Chương 1: (Vô Đề)

Thiếu phu nhân lại chạy.

Lúc này, nam chính – người có ngũ quan như được điêu khắc, đôi mắt đen như bảo thạch – đang đứng đối diện tôi.

Anh ta ra lệnh bằng giọng điệu không thể cãi, "Đi, tìm cô ấy về cho tôi."

Theo đúng cốt truyện, chỉ cần tôi nhận lệnh rồi lui xuống là sẽ hết suất diễn.

Nhưng tôi đã đọc qua nguyên tác rồi.

Trong cuốn sách này không có ai bình thường cả.

Nữ chính thì cả ngày bỏ trốn, nam chính thì cả ngày đuổi theo tìm người.

Toàn là những người tuổi một đống, nhưng suốt ngày chẳng làm việc gì đứng đắn.

Tôi không rời đi. Nam chính liếc tôi một cái: "Còn chưa cút?"

Tôi nói: "Đừng tìm nữa, tôi biết cô ấy ở đâu."

Nam chính nheo mắt lại. Tôi chỉnh lại lọn tóc xinh đẹp của tôi rồi nói: "Cô ấy bị Hứa Trì giấu ở biệt thự ngoại thành."

Hứa Trì.

Nam phụ pháo hôi.

Mười lần thiếu phu nhân bỏ trốn thì tám lần là vì hắn.

Tôi thở dài: "Lúc anh đi tìm cô ấy, ngàn vạn lần đừng cãi nhau. Không là cô ấy lại chạy tiếp đấy."

Tôi chẳng thèm để ý tới vẻ mặt càng lúc càng kỳ lạ của nam chính, vỗ vỗ vai anh ta:

"Thiếu gia à, sau này hai người sống cho đàng hoàng vào, đừng có cả ngày khoe khoang nữa. Về sau thiếu phu nhân mang thai sinh một phát bảy đứa, anh lo mà đi làm kiếm tiền mua sữa bột, còn tốt hơn nhiều đấy."

Nói xong, tôi lưu loát tháo bảng tên chức nghiệp xuống.

🌟💫Bán Hạ Nương Nương💫🌟

"Tôi từ chức trước nhé, hẹn gặp lại."

Tôi xoay người định bước ra ngoài.

Bất ngờ tay phải bị ai đó nắm lấy.

Nam chính nhìn tôi, vẻ mặt vừa kỳ quái vừa khó hiểu:

" Cô định rời khỏi tôi thật sao?"

Không thì sao?

Hắn chớp mắt, rồi như bừng tỉnh:

" Cô… thích tôi? Tôi cứ bắt cô đi tìm Bạch Nguyệt, nên cô ghen à?"

Tôi: ???

Tổng tài bá đạo này tự luyến quá đáng rồi đó!

Ngay cả người qua đường như tôi cũng không tha luôn à?!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!