Khi vừa xuyên đến đây, Hạ Miên Miên nghĩ rất đơn giản, đó là ngăn cản gã anh trai này hắc hóa thành trùm phản diện vạn người căm ghét, nghĩ đủ biện pháp giúp anh ta thoát khỏi nanh vuốt của cô ả nữ phụ tâm cơ, buông bỏ chấp niệm với nam nữ chính.
Nhưng mà, hiện giờ kế hoạch này đã nhảy ra một đống biến số hoàn toàn vuột khỏi tầm kiểm soát của cô.
Cô ngăn cản nữ phụ phản diện tiếp cận Hạ Văn Xuyên, nữ phụ thì hay rồi để đạt được mục đích, không tiếc hạ thuốc anh ta, cuối cùng tạo thành cục diện Hạ Miên Miên phát sinh thứ quan hệ vô cùng khó nói với ông anh trai mình.
Hạ Miên Miên cảm thấy, tình tiết cuốn tiểu thuyết hẳn là từ thời điểm hai người phát sinh quan hệ mà bắt đầu chệch khỏi quỹ đạo, đi theo một hướng phát triển quỷ dị không diễn tả nổi thành lời.
Hạ Văn Xuyên thân là một gã trùm phản diện lãnh đạm với ái tình thế mà từ sau khi được ăn mặn xong, ăn đến nghiện, tìm đủ trò lưu manh công khai đùa giỡn cô, rõ ràng anh ta chỉ nhớ thương thân thể Hạ Miên Miên, muốn lăn lộn triền miên với cô lần nữa.
Cô đương nhiên không đồng ý, mặc dù cô xuyên không đến đây, nhưng hiện tại thân thể này là do cô định đoạt, hai người phát sinh chuyện đó trên cơ sở không có chút tình cảm nào, chỉ đơn giản là phát tiết tìиɦ ɖu͙ƈ, thứ quan hệ đó khác gì con vật.
Lần bị hạ thuốc kia là ngoài ý muốn, cô không ngăn cản được, nhưng bây giờ trong trạng thái thanh tỉnh, cô không cho phép mình tiếp tục dây dưa không rõ ràng với Hạ Văn Xuyên, dù anh ta có cưỡng bức, dồn ép thế nào chăng nữa.
Nhưng mà tình hình hiện giờ, cô quả thực không khống chế nổi gã phản diện đầu óc bất bình thường này, anh ta như con ngựa giống mất dây cương, bị tinh trùng chạy thẳng lên não chi phối mất rồi, không cần biết cô đồng ý hay không đồng ý, nhất định phải quấn lấy Hạ Miên Miên bằng được.
Thời gian gần đây, đột nhiên Hạ Miên Miên nghĩ, có phải mình nên ngoan ngoãn một chút, lẳng lặng giảm bớt sự tồn tại của mình xuống mức thấp nhất, nói không chừng ngày nào đó Hạ Văn Xuyên sẽ hết hứng thú với cô, không còn nhớ thương cô nữa.
Nhưng sự thật chứng minh đây chỉ là giấc mộng đơn phương của cô mà thôi.
Trước sự nhường nhịn, nhu thuận của cô, anh ta được một tấc lại muốn tiến một thước, càng ngày càng ngang ngược bá đạo, không coi ai ra gì, mỗi ngày đều đùa giỡn, cợt nhả, làm đủ thứ trò lưu manh, hạ lưu không nói, hiện giờ còn muốn giam giữ, hạn chế sự tự do của cô.
Hạ Miên Miên siết chặt nắm đấm, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay, cái đau khiến cô tỉnh táo hơn, cũng can đảm hơn, đúng là không thể chịu đựng được nữa.
Mắt thấy Hạ Văn Xuyên mang xong giày, chuẩn bị đi ra ngoài, Hạ Miên Miên hít thở sâu, cả giận nói:
"Hạ Văn Xuyên anh đứng lại đó cho tôi."
Giọng cô âm lượng không nhỏ, không chỉ khiến Hạ Văn Xuyên kinh ngạc mà cả dì Liên đang thu dọn cũng giật mình, xém chút làm rơi đống bát đĩa xuống đất.
Hạ Miên Miên không quản dì Liên đang mắt tròn mắt dẹt nhìn mình, hai tay nắm thành quyền, nhếch miệng, bộ dạng tức giận đi nhanh đến:
"Anh nói rõ đi, cái gì mà "Nhốt lại rồi tính"???"
Hạ Miên Miên nổi giận khiến Hạ Văn Xuyên thoáng ngạc nhiên, thời gian gần đây cô nhóc con này lúc nào cũng biết chừng mực, ngoan ngoãn hiểu chuyện, khiến anh xém chút nữa quên mấy, Hạ Miên Miên trước kia có bộ dạng ngông cuồng, bất trị, lại ngang ngược không hiểu lý lẽ thế nào?
Ồ vậy mà đã xù lông rồi hả? Anh bình tĩnh quay lại, một tay đút túi quần, một tay vân vê mặt móc khóa tinh xảo, nheo mắt nói:
Ý tại mặt chữ."
Hạ Miên Miên bước đến trước mặt anh, ngẩng đầu lên, khí thế hung hăng nói:
"Anh không cảm thấy như thế rất quá đáng sao? Tôi không phải cún con, mèo con, không phải thú cưng của anh để anh lúc vui vẻ thì trêu chọc vào cái, lúc tức giận thì giam lại.
Tôi là con người, có tư tưởng, có suy nghĩ, có cảm xúc."
Chiều cao hai người chênh lệch khá lớn, Hạ Miên Miên vất vả ngửa đầu đấu tranh với anh, trong khi Hạ Văn Xuyên chỉ cần tùy ý cúi xuống liền có thể cao cao tại thượng nhìn thẳng vào mắt cô.
"Vậy thì sao?"
Khóe miệng anh cong lên thanh lãnh, lạnh lùng nói:
"Từ ngày em được nhặt về nhà này, em chính là thú cưng của Hạ Văn Xuyên, em có thể có suy nghĩ độc lập, cũng có thể có tự do, nhưng tất cả thứ đó phải trong phạm vi cho phép của tôi." Anh dừng lại một chút, bổ sung:
"Về việc em nói em thích một người, muốn bỏ đi cùng tên đó, lời ấy thực sự hồ đồ vô căn cứ, tốt nhất nên sớm dẹp cái suy nghĩ viển vông ấy đi."
"Anh!!!"
Hạ Miên Miên cảm thấy như toàn bộ không khí trong người bị rút đi, cực kỳ ngột ngạt, cô cố gắng hít một hơi thật sâu, đè nén cơn khó chịu đang giày vò trong lồng ngực:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!