Trước khi về nước, Giang Trạch đã mua một căn hộ lớn trong một tòa nhà cao cấp ở nội thành. Mệt mỏi lái xe về đến nhà, Giang Trạch đóng cửa, không màng đến vết thương trên trán, lấy đồ đi vào nhà tắm.
Khí trời mùa thu se se lạnh, Giang Trạch trái lại không dùng nước ấm, trực tiếp xả nước lạnh lên người. Dòng nước lạnh lẽo xối lên trên trán, xót xa, đau rát. Giang Trạch ngẩng người dưới vòi sen, không biết nên đối mặt với Đồng Giai Kỳ như thế nào. Anh không có dũng khí gặp lại cô.
Anh sợ nếu cô thật sự trách anh, anh phải làm sao bây giờ? Chầm chậm nhắm mắt lại, Giang Trạch nhớ đến một chiều mưa tám năm trước. Khi ấy anh buông lời tàn nhẫn với cô, cũng là đang giẫm đạp trái tim của chính mình.
Nhìn cô đau xót, sắc mặt trắng bệch cắn môi nhìn anh, Giang Trạch cảm thấy ngay cả hít thở cũng khó khăn. Anh biết cô sợ sấm, mỗi khi có tiếng sấm là sắc mặt trắng nhợt như tờ giấy. Mềm yếu như vậy, khiến anh đau lòng như thế đấy.
Khoảnh khắc cô ngã xuống, vươn tay về phía anh, anh thiếu chút nữa không nhịn được duỗi tay nắm lấy tay cô, nhưng cuối cùng vẫn khắc chế được.
Giang Trạch nhớ đến cảm xúc chán ghét giả tạo năm đó, trái tim như bị ai bóp nghẹt. Cô đau một, còn anh lại đau tới mười. Đối xử tàn nhẫn với người mình yêu, chưa bao giờ là điều dễ dàng cả.
Ngâm mình dưới dòng nước lạnh nửa tiếng, hai tay thon dài của bác sĩ Ngoại khoa dưới làn nước trở nên nhăn nheo xấu xí, Giang Trạch lúc này mới khoá nước, lau sơ người rồi mặc áo ngủ bước ra bên ngoài.
Máy điều hoà bên ngoài phòng ngủ phà ra hơi nóng, Giang Trạch cảm thấy đầu óc có chút mụ mị, không nhịn được hắt xì mấy cái. Anh xoa xoa mũi, quay đầu mở hộp thuốc sơ cứu trong nhà ra.
Lấy cồn rửa vết thương trên trán, qua gương, Giang Trạch thấy cái trán sưng đỏ, vết thương dài cở một nửa ngón tay út, vì ngâm nước lâu mà hơi trắng nhợt, máu đỏ chầm chậm rỉ ra bên ngoài. Thở dài, Giang Trạch cẩn thận sát trùng vết thương, lại loay hoay dán băng gạc trắng lên.
Cảm thấy đầu hơi có chút nóng, Giang Trạch uống hai viên thuốc sốt, ngã vật ra giường, nửa tỉnh nửa mê thiếp đi.. Về phía bên kia, Đồng Giai Kỳ ngửa cổ, uống ừng ực một chai lại một chai bia. Dưới chân cô, chất đống vỏ chai, siêu siêu vẹo vẹo ngã lộn xộn.
Điện thoại trên bàn rung lên từng đợt rồi ngắt máy.
Sau đó lại tiếp tục rung lên.
Đồng Giai Kỳ cố gắng mở to đôi mắt nhập nhèm, cầm điện thoại lên: Alo? Ai đó?
Người bên kia đầu dây bị giọng nói lèm bèm của cô doạ hết hồn:
"[Kỳ Kỳ, cậu uống bia à? Uống bao nhiêu thế? Sao có thể say đến vậy?]"
"Cô nói bậy, tôi không say. Hức... Cô là ai? Hức... Tại sao lại bị nhốt trong điện thoại của tôi?"
, Đồng Giai Kỳ say đến nấc lên, hàm hồ hỏi. Đầu dây bên kia im lặng một khoảnh khắc:
"[Kỳ Kỳ, tớ là Hinh Hinh. Cậu đang ở đâu? Tớ đón cậu]"
Ở đâu hả? Đồng Giai Kỳ mơ màng nhìn xung quanh, đầu óc bị men say làm cho loạn xì ngầu, nhất thời không phân rõ được đây là đâu.
"Không biết nữa. Cậu... hức... đến đón tớ làm gì? Tớ đang ăn cùng với... hức.... Giang Trạch, hôm nay là ngày... hức... kỉ niệm của bọn tớ"
Cố Ninh Hinh bên kia cầm điện thoại cảm thấy đỉnh đầu bốc hoả.
Con sâu rượu chết tiệt! Nàng kiềm nén, dịu giọng hỏi:
"[Kỳ Kỳ, nhìn kĩ một chút, nhìn xem cậu đang ở đâu. Miêu tả vị trí cụ thể, tớ đến đón cậu ngay]"
Đồng Giai Kỳ bị say đến khó chịu, duỗi chân đạp mấy vỏ bia lăn lông lốc, bực dọc quệt miệng:
"Giang Trạch đi mua nước cho tớ rồi, anh ấy... hức... sẽ về ngay thôi. Mặc dù không biết cậu là ai... hức, nhưng cậu cũng không cần lo lắng cho tôi... hức..."
"[Giang Trạch cùng cậu đã chia tay tám năm rồi. Đồng Giai Kỳ, cậu tỉnh táo lại cho tớ, nếu không, để tớ tìm được cậu rồi tớ nhất định bóp chết cậu]"
.
"Cậu nói láo... hức. Ý Hiên anh ấy... hức... yêu tớ như vậy, sao có thể... hức... sao có thể chia tay được. Cậu nhất định... hức... là muốn chia rẽ hai chúng... hức... tớ. Tớ rất nhớ... rất nhớ anh ấy"
, Đồng Giai Kỳ tức giận hét lên.
"[Đồng Giai Kỳ, tỉnh táo lại cho tớ. Giai Thuỵ chờ cậu ở nhà, chờ đến sốt ruột rồi. Ngày mai thằng bé còn phải đi thi, cậu đừng để thằng bé lo lắng không yên. Cậu ở đâu?]"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!