Trên đường trở về, Tô Nghi vẫn luôn rất nghi hoặc:
"Em trước kia thật sự chưa từng viết thư cho chị sao?"
Hứa Nhược Tinh dở khóc dở cười: Thật sự không có.
Cô cùng Tô Nghi quen biết nhau kết hôn được hơn hai năm, đừng nói viết thư mà tin nhắn thăm hỏi cho nhau còn chẳng có, cô sao có thể không nhớ được.
Tô Nghi thấy lạ:
"Không có khả năng như vậy."
Cô ấy khẳng định:
"Em nhất định có viết."
Giọng nói chắc chắn như thế, Hứa Nhược Tinh tay cầm tay lái, khớp xương dùng sức, mang theo màu lam nhạt dây đồng hồ sao trời, mặt đồng hồ có phản quang, chiếu vào chỗ cằm Hứa Nhược Tinh, cô kêu: Tô Nghi.
Tô Nghi nhẹ nhàng ừ một tiếng, nghiêng đầu nhìn
Hứa Nhược Tinh.
Hứa Nhược Tinh nhẹ hỏi:
"Có khả năng, em viết cho người khác hay không?"
Tô Nghi lập tức nói:
"Không có khả năng vậy được sao em lại viết thư cho người khác?"
Hứa Nhược Tinh thử:
"Có lẽ, là người em thích trước kia?"
Cũng không khó nói ra khỏi miệng như vậy chỉ là trái tim nhói đau, không lý do bị người nhéo một chút, đau đến làm Hứa Nhược Tinh dùng sức nắm lấy tay lái, thân người căng thắng.
Tô Nghi cười khẽ:
"Người trước kia em thích?"
"Em chỉ thích mỗi chị, nơi nào còn có những người khác?" Tô Nghi còn đang nghiêm túc nghĩ lại chuyện này:
"Vợ, chị cẩn thận suy ngẫm lại..."
"Là em nên cẩn thận suy ngẫm lại."
Hứa Nhược Tinh nói:
"Tô Nghi, em suy nghĩ kĩ càng lại xem."
Em suy nghĩ cái gì? Tô Nghi thấy lạ, cô quay đầu nhìn Hứa Nhược Tinh, bên trong xe không có ánh đèn, chỉ có đèn đường loang lố, từ khe hở cửa số xe chiếu vào, cô đột nhiên cười:
"Chị đây là đang ghen sao?"
Hứa Nhược Tinh ngậm miệng.
Bên trong xe yên tĩnh, Tô Nghi nói: Chị thật đáng yêu. Liền nhéo gương mặt Hứa Nhược Tinh một cái, dựa lại gần, nói:
"Được! Liền xem như em trước kia có người yêu thích, nhưng em hiện tại cùng chị kết hôn, chứng minh người hiện tại em thích chính là chị."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!