Chương 30: (Vô Đề)

Tô Nghi đúng thời gian tan làm liền rời đi, cô luôn luôn rất ít khi tăng ca, trước khi mất trí nhớ cũng là như thế, cô sẽ không để công việc chiếm dụng thời gian của bản thân, sau khi tan làm nhận được điện thoại của Triệu Dư.

Triệu Dư hỏi cô:

"Tối nay có việc bận gì không? Không bận thì cùng nhau ăn cơm?"

Tô Nghi nói:

"Mình muốn đi đến nhà tiền bối."

Triệu Dư hiểu được:

"Ừm, lái xe chậm một chút."

Tô Nghi suy nghĩ một lát, nói: Ừm, vợ tớ lái xe.

Chậc.

Triệu Dư lúc này mới hiểu ý, hợp lại chuyện lúc nào cũng khoe vợ, cô ê răng nói:

"Tô Nghi, tớ phát hiện cậu hiện tại làm chuyện gì đều phải dính lấy vợ?"

Tô Nghi nói:

"Không phải cậu nói để chị ấy có thời gian từ từ quen với tớ như vậy sao?"

Lời nói là cô nói không sai, nhưng mà không nghĩ tới Tô Nghi thật sự có thể làm được mức độ dính người như thế, rốt cuộc chuyện này trước kia còn không dám tưởng tượng, Triệu Dư cười:

"Cũng đúng, haizz, chị ấy có thích cậu như vậy không?"

Tô Nghi suy nghĩ một lát: Không biết.

Nhưng mà Hứa Nhược Tinh hiển nhiên còn chưa thế tiếp thu.

Cô nói:

"Hẳn là không chán ghét đi."

Nếu thật sự không thoải mái, chị ấy sẽ nói cho cô nghe.

Hiện tại đang trong quá trình tiếp xúc, cô mất trí nhớ, các cô một lần nữa làm quen lại.

Triệu Dư gật đầu:

"Mặc kệ chị ấy có thích hay không thích, tớ rất thích."

Tô Nghi như vậy, có cái gì nói thẳng, thẳng thắn thành khẩn chân thành tha thiết, còn có mềm mại, ai không thích cho được? Hứa Nhược Tinh có lẽ tạm thời chưa quen, chờ qua một khoảng thời gian nữa quen dần, khẳng định sẽ yêu chết đi sống lại.

Triệu Dư lời thề son sắt.

Tô Nghi cảm khái: Hy vọng đi.

Hai người câu được câu không nói chuyện phiếm,

Triệu Dư nói với cô một ít chuyện, oán trách cô khi còn nhỏ tính tình quá mức lạnh lùng:

"Lớp bên cạnh có bạn mập mạp cậu còn nhớ rõ không? Bởi vì cậu không nói chuyện với hắn, làm hắn khóc một tuần."

Tô Nghi cười: Có sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!