Vị đệ tử thượng viện kia dáng
người khôi ngô, một thân tràn đầy bắp thịt, cũng chỉ mới mười lăm mười
sáu tuổi, dáng người lại giống như một con gấu đen hùng tráng. Hắn bay
lên rồi hung hăng quét một cái vào đầu gối của Chung Nhạc, trên chân bộc phát ra sức mạnh có thể quét nát trụ đá, đem đại thụ chặn ngang quét
đoạn.
Bành!
Một âm thanh trầm muộn vang lên, thân hình của Chung Nhạc thoáng lay
động một phát, chân trái suýt nữa quỳ xuống, cùng lúc đó sức mạnh của
hai cây đồ đằng thần trụ đè xuống, làm cho lưng hắn mang áp lực càng
nặng hơn nữa!
"Họ Điền? Điền Phong thị? Chẳng lẽ là vị họ Điền lão giám khảo của Bích Không Đường kia?"
Chung Nhạc trong nháy mắt giống như đã hiểu rõ ngọn nguồn, Điền Phong
thị ở trong Kiếm Môn có thế lực không nhỏ, lấy vị họ Điền lão Luyện Khí
sĩ kia chấp chưởng ngoại môn Bích Không Đường, thì cũng tương đương với
Điền Phong thị chấp chưởng lấy ngoại môn thượng viện, có thể cho Điền
Phong thị đệ tử dễ dàng hơn.
Hôm nay lúc Chung Nhạc kiểm tra ở Bích Không Đường, lại để cho Tả Tương
Sinh ý thức được mình phải tự thân chấp chưởng Bích Không Đường thì mới
có thể nhường đệ tử xuất thân hàn môn có đường ra, vì vậy mới hướng vị
Điền Phong thị lão giám khảo kia khiêu chiến, đoạt quyền.
Việc này cũng bởi vì Chung Nhạc mà ra, làm cho Điền Phong thị đối với
Bích Không Đường mất đi quyền khống chế, tất nhiên cũng sẽ dẫn tới Điền
Phong thị trả thù!
"Ồ? Trên đồ đằng thần trụ của ta khắc họa chính là Quy Sơn đồ đằng, một
khi kích phát sẽ có sức mạnh của một dãy núi đè xuống, ngươi lại vẫn có
thể đứng lấy?"
Tên đệ tử thượng viện đá ra một cước, nhìn thấy Chung Nhạc vẫn đứng ở
nơi đó, không khỏi lắp bắp kinh hãi, khen: "Khó trách chỉ dựa vào sức
mạnh thì có thể thông qua kiểm tra của Bích Không Đường. Bất quá ngươi
đây là tự đòi nếm mùi đau khổ, ngươi nếu là thuận thế quỳ xuống, đang
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!