Chương 7: Tế hồn

Chung Nhạc đến Dược cốc lĩnh được mười viên Vũ Linh đan, liền đi tìm quản sự thượng viện để hắn dẫn về nơi ở của mình.

"Viện này chính là Tam Tiến viện, hậu viện là nơi để nghỉ ngơi, trung

viện là phòng tiếp khách, còn có chỗ để tu luyện và quan tưởng, tiền

viện là nơi ở của đám tôi tớ."

Quản sự dẫn Chung Nhạc đi làm quen mảnh viện lạc này, cười nói: "Có đệ

tử quý tộc của bộ lạc khi vào ở còn mang theo mười cái tôi tớ để hầu hạ

mình, chính mình chỉ cần chuyên tâm tu luyện, tôi tớ có thể ở tại tiền

viện. Cái lệnh bài thượng viện này có tác dụng không giống bình thường,

chỉ cần đặt vào lỗ khảm ở trên cửa chính, liền có thể kích phát đồ đằng

trụ ở trong nội viện hình thành một cái hàng rào bình chướng vô hình đem viện lạc bao phủ lại, người ngoài liền đừng nghĩ đi vào. Muốn thu hồi

hàng rào thì chỉ cần đem lệnh bài lấy ra là được. Chỉ cần dùng hồn phách cùng tinh thần ôn dưỡng lệnh bài một lát, như vậy để vào trong lỗ khảm

thì người khác sẽ không có cách nào lấy ra."

Ánh mắt Chung Nhạc sáng lên, chức năng này của lệnh bài thượng viện thật là có ích. Mặc dù đệ tử thượng viện chỉ là đệ tử nhập môn, nhưng thường ngày lúc chú tâm tu luyện không thể bị quấy rầy, nếu không sẽ dễ dàng

bị tẩu hỏa nhập ma.

Đã có lệnh bài này, những người khác không có cách nào đi vào, cũng

không cần lo lắng lúc đang tu luyện tới thời khắc quan trọng thì bị

người khác quấy nhiễu.

Hơn nữa, nếu là có chút đồ vật trọng yếu đặt ở trong viện, cũng không cần lo lắng bị người khác đánh cắp.

"Xin hỏi, đệ tử thượng viện thì tu hành như thế nào vậy?" Chung Nhạc dò hỏi.

Quản sự kia cười nói: "Mỗi một vị trở thành đệ tử nhập môn của thượng

viện cũng sẽ báo lên cho cho Luyện Khí sĩ của Kiếm Môn, những Luyện Khí

sĩ kia sẽ tới đây để chọn lấy đệ tử, truyền thụ công pháp, dạy bảo tu

hành. Mỗi vị Luyện Khí sĩ môn hạ đều có mười mấy đến hai mươi người đệ

tử thượng viện, nếu tương lai những đệ tử thượng viện này có người trở

thành Luyện Khí sĩ thì trên mặt bọn họ cũng sáng rọi. Sư đệ yên tâm, chỉ cần thông qua kiểm tra của Bích Không Đường, nhiều thì năm sáu ngày, ít thì một hai ngày sẽ có Luyện Khí sĩ đến đây đem ngươi thu làm môn hạ."

"Thì ra là thế," Chung Nhạc nhẹ nhàng thở ra.

Quản sự kia vừa rời đi, Chung Nhạc lập tức đem lệnh bài đặt lên trên cửa chính, chỉ thấy đồ đằng thần trụ trong nội viện chấn động ong ong rồi

đem viện lạc bao vây lại. Chung Nhạc cẩn thận đem sọt thuốc thả xuống,

lấy ra chiếc đèn đồng rách rưới kia, ngọn đèn dầu lúc sáng lúc tối, Tân

Hỏa thì vẫn ngủ say bất tỉnh như trước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!