Thiếu nữ này tên Thủy Thanh
Nghiên, tới từ bộ lạc Vị Thủy trong số ba ngàn bộ lạc của Đại Hoang. Vị
Thủy có nhiều bãi bùn, vì vậy bộ lạc Vị Thủy bị trở thành Thủy Đồ thị*,
các tộc nhân cũng thường lấy Thủy làm họ của mình.
(*)Ở đây có nghĩa là họ hoặc dòng họ
Chung Nhạc và Thủy Thanh Nghiên quen biết cũng đã lâu, năm ngoái lúc
Chung Nhạc từ quê trở về Kiếm Môn, lẻ lọi một mình vượt qua Đại Hoang từ bộ lạc Chung Sơn đi đến Kiếm Môn, thì trên đường bất ngờ gặp được nàng.
Phụ mẫu của Thủy Thanh Nghiên ở trong Thủy Đồ thị có địa vị khá cao, nên có hơn mười vị thợ săn trưởng thành hộ tống nàng tiến đến Kiếm Môn. Chỉ tiếc trên đường đi lại gặp phải thú triều tập kích, chỉ có mỗi Thủy
Thanh Nghiên còn sống, mắt thấy thiếu nữ sắp chết dưới miệng mãnh thú,
là Chung Nhạc đã cứu nàng.
Vết sẹo trên cánh tay trái của Chung Nhạc cũng do cứu Thủy Thanh Nghiên
mà bị mãnh thú cắn một cái, Chung Nhạc còn hộ tống nàng tới Kiếm Môn.
Trải qua sự việc này Thủy Thanh Nghiên đối với hắn rất là thân mật, luôn gọi Chung Nhạc là Nhạc ca ca.
"Thanh Nghiên, ngươi đã làm được hồn phách xuất khiếu rồi hả?"
Chung Nhạc sợ hết hồn, khó có thể tin nói: "Ngươi mới tu luyện có một năm..."
Nói tới đây, Chung Nhạc đột nhiên không nói tiếp nữa, bởi vì hắn lại
nghĩ tới mình. Tốc độ tu luyện của Thủy Thanh Nghiên đã xem như rất
nhanh, gia nhập Kiếm Môn mới có một năm đã có thể đi Bích Không Đường để kiểm tra hồn phách xuất khiếu, so với đa số đệ tử ngoại môn mà nói quả
thực quá nhanh rồi!
Nhưng so với Chung Nhạc tu luyện Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng quan tưởng đồ mà Tân Hỏa dạy, chỉ dùng vài canh giờ* liền làm được hồn phách xuất khiếu, loại tốc độ này nếu nói ra tuyệt đối sẽ không có ai tin tưởng!
(*)1 thời canh (, shi chen) = 8 khắc = 2 giờ
Đương nhiên, Chung Nhạc đã tu luyện được vài năm, đến bây giờ mới đột
phá đến cảnh giới xuất khiếu, tư chất như vậy đặt trong mấy vạn đệ tử
ngoại môn cũng chỉ là trung thượng, sẽ không gây ra bao nhiêu chú ý.
Hai người đã đi vào trong Bích Không Đường, chỉ thấy tòa Bích Không
Đường này hoàn toàn chính xác có thể làm được rất tốt hai chữ Bích Không này.
Dưới chân bọn họ là bình chướng vô hình, phía dưới bình chướng thì là
trời cao vạn trượng, mỹ lệ hùng sơn liên miên phập phồng, cơ hồ có thể
đem mười vạn dặm Đại Hoang thu vào trong mắt.
Mây trắng lượn lờ bay qua dưới chân bọn hắn, dõi mắt nhìn thì hắn có thể thấy rất nhiều cảnh sắc kỳ lạ của Đại Hoang. Có băng sơn trắng như
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!