Chương 44: Con trâu mộng Chung Sơn thị

Ba tòa đại trận thần cấp trong Thần Thú Lĩnh ở Đại Hoang cùng bùng nổ một lúc làm chấn động cả Đại Hoang, thậm chí cả bên ngoài Đại Hoang đều có thể cảm nhận được sự rung chuyển làm người ta khiếp sợ kia.

Gần như tất cả Luyện khí sĩ ở Kiếm Môn đều quên việc mình đang làm mà cùng quay qua nhìn về phía Thần Thú Lĩnh. Lúc này chỉ thấy con Long Tướng, hắc long và kiếm khí đang vần vũ trong Thần Thú Lĩnh dài tám trăm dặm kia. Một lúc lâu sau, ba tòa đại trận mới ngừng, Long tướng, hắc long và kiếm khí mới tan đi, Thần Thú Lĩnh yên tĩnh trở lại.

Nhưng ba tòa đại trận này đã khiến đám Luyện khí sĩ Kiếm Môn khiếp sợ, dư âm không dễ tiêu tan đi như vậy.

Hơn nữa ba tòa đại trận cùng khởi động đã tiêu diệt hơn một ngàn Luyện khí sĩ của Hãm Không Thành yêu tộc, làm hai vị đảo chủ của Hãm Không Thành bị thương nặng, khiến Hãm Không Thành nguyên khí đại thương. Ảnh hưởng tạo nên từ chuyện này không dễ tiêu tan như vậy.

Đồ đằng đồ linh của Lưu Hoàng đảo và Cẩm Tú đảo của Hãm Không Thành đều táng thân trong Thần Thú Lĩnh, tổn thất phải nói là thảm trọng. Nhất là số Luyện khí sĩ yêu tộc chết ở nơi đó đều là tinh anh của Hãm Không Thành, trong khoảng thời gian ngắn tòa thánh địa Hãm Không Thành của yêu tộc đừng mong khôi phục nguyên khí!

Trong giới cao tầng của Kiếm Môn thì như dấy lên một cơn tố lốc. Đám trưởng lão Kiếm Môn lập tức phản ứng, tranh luận gay gắt là xem có nên thừa cơ hội này đồng thời tiêu diệt luôn Lưu Hoàng đảo chủ Yên Vân Sinh và Cẩm Tú đảo chủ Tú Thiên Thần hay không.

Đây là một cơ hội hiếm có, Tú Thiên Thần và Yên Vân Sinh chính là hai trong số ba vị thủ lĩnh của Hãm Không Thành, nếu có thể giết được bọn họ thì yêu tộc chẳng còn gì đáng ngại nữa.

Nhưng cũng có vị trường lão lo ngại rằng nếu không trừ bỏ được hai tên thủ lĩnh yêu tộc kia thì sẽ hoàn toàn đắc tội yêu tộc. Mà trong yêu tộc còn một vị thủ lĩnh nữa là thành chủ Hãm Không Thành, chắc chắn y sẽ không ngồi yên nhìn hai vị đảo chủ bị diệt. Với lại hai tên đảo chủ kia tuy bị thương nặng, nhưng cũng là những bá chủ đã xưng hùng xưng bá nhiều năm, muốn giết bọn họ không phải chuyện dễ dàng gì.

Các vị trưởng lão tranh cãi quyết liệt, không ai nhường ai, khó mà quyết định được.

– Phụ Sơn, chúng ta đi nào!

Tà áo trắng tung bay đón gió, cùng một con rùa to như núi, Phương Kiếm Các rời khỏi Kiếm Môn, lăng không bước đi. Con rùa lớn Phụ Sơn đi theo sau, cùng đuổi theo phía Tú Thiên Thần và Yên Vân Sinh chạy trốn.

– Phương Kiếm Các, hãy dừng bước!

Một vị trưởng lão từ trong Kiếm Môn đuổi theo, quát to:

– Các trưởng lão nghị sự chưa xong, ngươi không thể tự tiện hành động như vậy được! Chuyện đuổi giết hai tên đảo chủ kia còn liên quan đến tương lai của Kiếm Môn và Hãm Không Thành, không phải chuyện một mình ngươi có thể quyết định được!

Phương Kiếm Các không thèm quay đầu lại, chỉ lạnh nhạt trả lời:

– Ta đi giết bọn chúng trước, đợi khi các trưởng lão quyết định xong thì phái người đi báo cho ta sau.

Vị trưởng lão kia nghe vậy thì tức giận khôn cùng, đang định lên tiếng thì lại thấy một nam tử trẻ tuổi lướt qua, rời khỏi Kiếm Môn, y cười nói:

– Phương su huynh nói đúng lắm! Cơ hội không nắm bắt là sẽ trôi đi mất. Các trưởng lão cứ từ từ thương nghị đi, nhưng cơ hội này nhất định phải bắt lấy. Phương sư huynh, để ta đi với sư huynh.

– Thêm cả muội nữa.

Một nữ tử cũng bay ra Kiếm Môn, cười nói:

– Đuổi giết nhân vật cấp môn chủ, hơn nữa còn là hai kẻ, chuyện như vậy sao có thể thiếu muội được chứ!

– Ha ha ha ha ha, các vị sư huynh sư tỷ đợi đệ với!

Lôi quang lóe lên, một người ngự lôi phóng tới, cười to nói:

– Đầu của Lưu Hoàng đảo chủ với Cẩm Tú đảo chủ hãy để ta tự tay chặt xuống!

Vị trưởng lão kia mặt xanh mét, tay chân luống cuống nhìn bốn người phóng đi tới biên thùy Đại Hoang để đuổi giết hai vị đảo chủ yêu tộc, run rẩy nói:

– Vô pháp vô thiên, vô pháp vô thiên….

– Thôi mặc kệ chúng đi. Bốn cao thủ trẻ của Kiếm Môn ta cần phải tôi luyện để tranh đoạt vị trí môn chủ đời tiếp theo. Muốn trở thành môn chủ của Kiếm Môn ta thì phải có thực lực một kiếm bình bát hoang mới được.

Đại trưởng lão Hữu Ngu thị đi tới cạnh lão ta, thấp giọng nói:

– Mà đây còn là ý của môn chủ. Đi thôi, chúng ta tiếp tục hội nghị.

Một ngày này, bốn cao thủ trẻ tuổi của Kiếm Môn đều xuất hiện, cùng nhau đuổi giết Lưu Hoàng đảo chủ Yên Vân Sinh và Cẩm Tú đảo chủ Tú Thiên Thần. Giữa Đại Hoang và Lưu Hoàng đảo là một vùng đất rộng mấy trăm dặm, chắc chắn sẽ diễn ra một hồi truy giết và phản kích đầy phấn khích! Hai thủ lĩnh yêu tộc cùng bốn cao thủ Kiếm Môn chắc chắn sẽ diễn ra trận chiến quyết liệt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!